“Cô chủ An còn đang chờ đợi gì sao?” Diệp Thương Ngôn cười vô cùng tươi.
Chờ đợi cái quỷ nhà anh!
Cô quay đầu, không muốn lại nhìn thấy dáng vẻ cặn bã của Diệp Thương Ngôn nữa.
Dù sao miệng chó không thể mọc ngà voi.
An Hạnh Nhi tức giận thở hổn hển nhắm mắt ngủ.
Cứ như vậy Diệp Thương Ngôn chỉ có thể nhìn thấy cái gáy của An Hạnh Nhi.
Hiển nhiên Anh có thể cảm nhận được cô đang tức giận.
Anh đột nhiên xoay người.
Trở mình quay lưng về phía An Hạnh Nhi, lẩm bẩm nói: “Đầu gối má kề, người phải chịu giày vò rốt cuộc là ai cơ chứ?”
An Hạnh Nhi ngẩn ra.
Một giây sau.
Đương nhiên là cô.
Nam nữ chung giường, người phải chịu thiệt không phải cô thì chẳng lẽ là anh?
Ngày hôm sau.
An Hạnh Nhi nhíu nhíu mày.
Cô cảm thấy cơ thể hơi không thoải mái.
Cô mơ mơ màng màng mở to mắt, không biết hiện tại đã là mấy giờ rồi.
Suy nghĩ vẫn còn mơ hồ rối tung rối mù ở một khắc kia.
Đôi mắt của cô lập tức căng thẳng.
Ngay lúc này, cô cảm nhận vô cùng rõ ràng, tấm lưng của mình có hơi lạnh…..
“Đừng động, để tôi nhìn xem đã tốt hơn chút nào chưa.” Phía sau truyền tới giọng nói trầm ấm của Diệp Thương ngôn.
Chết tiệt!
Mới sáng sớm đã bị ăn đậu hũ.
An Hạnh Nhi kiềm chế.
Diệp Thương Ngôn dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào vết thương đã khép miệng của An Hạnh Nhi.
Thật may.
Vết thương không sâu lắm.
So với lần trước Diệp Thiện Nhân đánh anh, thì lần này còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-ga-cho-ke-tu-thu-cua-tra-nam/1201046/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.