Phòng khách nhà họ Diệp.
Sau khi Diệp Thương Ngôn tiêm xong, bác sĩ dặn dò vài câu rồi rời đi.
“Mà này, chẳng phải trước giờ Pamela rất ngoan ngoãn ư? Sao lại đột nhiên cào làm bị thương em ba.” Lư Tử Địch hơi ngạc nhiên.
“Thú cưng cũng có tập tính của nó, đôi khi chúng sẽ hành động bất thường nếu không vừa ý.” Vân Vũ Phương nói, thực ra thì bà cũng hơi bất ngờ.
Vì suy cho cùng, con mèo do con gái nuôi dưỡng bao nhiêu năm nay vẫn luôn ngoan ngoãn hiền lành, tính tình giống như chủ nhân, chưa bao giờ nổi nóng tức giận.
“Cũng đúng, nhưng mẹ phải nhắc nhở em gái bảo nó cẩn thận một chút kẻo sơ ý bị cào cho trầy xước. Em ba thì không sao, cường tráng khỏe mạnh, còn cơ thể em gái yếu ớt như vậy không chịu được đâu.”
“Mẹ cũng không muốn nó nuôi, nhưng em gái con không có giao du bạn bè, sở thích lớn nhất của con bé là chơi với mèo, mẹ cũng không còn cách nào khác.” Vân Vũ Phương hơi bất lực, khoảnh khắc đó dường như nghĩ ra điều gì: “Văn Văn đâu? Má Ngô, đi mời cô chủ xuống lầu ăn cơm.”
“Vâng thưa phu nhân.” Người giúp việc vội vàng lên lầu.
Một lúc sau bà ta đi xuống, cung kính nói: “Thưa bà, cô chủ nói không được khỏe nên không xuống lầu ăn cơm ạ.”
“Con bé bị sao vậy?” Vân Vũ Phương có vẻ lo lắng.
Bà ta thực sự thương cô con gái cưng này vô cùng.
“Cô chủ nói hôm nay Pamela tấn công mợ ba, cô ấy rất đau lòng. Không biết nên đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-ga-cho-ke-tu-thu-cua-tra-nam/1201026/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.