Lục Áo và Tống Châu tới một hồi, Lâm Mãn Chương bọn họ cũng đến.
Nhà Lâm Cống Thương là mẫu nhà lầu nông thôn điển hình, căn nhà rất lớn, bên ngoài còn có sân nhỏ, Lục Áo bọn họ đặt một cái bàn ở bên ngoài, người nhà Lâm Cống Thương thì đặt một cái bàn ở bên trong nhà, hai bên không làm phiền nhau, nhưng đều rất tưng bừng vui vẻ.
Lâm Mãn Chương ngồi ở trước bàn rót nước uống cho mọi người, rót xong hết rồi mà vẫn chưa thấy Lâm Cống Thương đi ra, không khỏi quay đầu nhìn về phía phòng bếp, anh ta cao giọng nói, "Cống Thương, em dâu, cần giúp gì không?"
"Không cần đâu, sắp xong rồi!"
Lâm Cống Thương nói xong, vui tươi hớn hở bưng món cuối cùng lên, "Cá đuối điện kho tàu tới rồi đây, mọi người ăn thử đi."
Vợ cậu ta La Tiểu Tuệ cũng bưng một dĩa y chang đến trong phòng khách, sau khi bưng xong mới đi ra, ngại ngùng cười, "Tay nghề tôi bình bình, mọi người chịu khó ăn nhé."
Lâm Tê Nham vội nói:" Chị dâu khách sáo quá, như vậy mà còn gọi là bình thường sao, tôi chưa từng ăn qua món nào ngon như thế."
La Tiểu Tuệ nghe vậy vội khoát tay, "Không ngon đến vậy đâu. Mọi người ăn ngon miệng nhé, tôi qua kia đây."
Lâm Tê Nham vội nói: "Đừng mà, chị dâu ngồi ăn chung đi."
Lâm Cống Thương ở phía sau đã lấy sẵn cái ghế cho cô rồi.
Mọi người nhiệt tình khó lòng từ chối, La Tiểu Tuệ uyển chuyển từ chối vài lần không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-long-vuong-toi-dua-vao-hai-san-lam-giau/3745545/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.