Trải qua lần đầu tiên thành công, Lâm Cống Thương đối với việc ra biển bơm hố nước tràn dầy hứng thú.
Hôm nay, Lục Áo đi học ở trên huyện thành về, còn chưa tới nhà, Lâm Cống Thương đã gọi điện tới, hết sức phấn khởi nói:" Lục Áo, lát nữa cậu đi bơm hố nước không? Thuyền tôi mượn được rồi, anh Chương cũng đi."
"Hôm nay không đi." Lục Áo nói, "Hôm nay trễ quá rồi, tôi muốn đi ao nước hoang ở thượng nguồn thu lưới."
"Thu lưới gì?"
"Tối qua tôi thả 2 tấm lưới ở đó, xem thử coi có thu hoạch gì không. Ngày mai mới đi cùng mọi người."
"Được rồi, vậy chúng ta hẹn mai gặp." Giọng nói của Lâm Cống Thương tràn đầy thất vọng, "Ngày mai nhất định phải tới nha."
"Ừ, ngày mai chắc là sẽ không có chuyện gì để làm."
Sống ở quê là như vậy, muốn vội cũng được, muốn nhàn cũng được, có lẽ tiền sẽ không nhiều, nhưng càng sống thật với bản thân hơn, mà không phải vì sinh tồn.
Lục Áo ăn xong cơm trưa, ngủ một giấc, hơn 3h chiều mới thức.
Bên ngoài mây đen dày đặc, thoạt nhìn rất nhanh sẽ trời mưa.
Cậu dứt khoát ngồi trong phòng khách chơi điện thoại, định đợi hết mưa rồi tính.
Chỗ bọn họ giữa hè thường sẽ trời mưa, đa phần mưa vào buổi chiều, sau đó trời sẽ sáng sủa, có thể yên tâm mà ra ngoài làm việc hoặc các hoạt động khác.
Nông dân đều thích trời mưa, trời mưa không cần tưới nước, bớt đi một phần công việc.
Trời mưa mát mẻ, không cần mở quạt máy, cũng tiết kiệm được chút tiền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-long-vuong-toi-dua-vao-hai-san-lam-giau/337279/chuong-63.html