Lục Áo và Lâm Đại Vũ trò chuyện một hồi, Lâm Mãn Chương bọn họ đã đến.
Vài người vừa đi vào đã than nóng.
Lâm Cống Thương lấy cái mũ rơm trên đầu xuống quạt quạt, miệng thì nói: "Chẳng hiểu nổi cái thời tiết quỷ quái này, rõ ràng đã sắp tháng 10 rồi mà vẫn nóng đến nỗi khiến con người ta khó chịu."
"Như vậy mà cậu chê nóng, đợi lúc cậu làm tiệc cưới mặc 1 thân đồ âu, tôi xem cậu chịu thế nào?"
Lâm Cống Thương không nói nữa, chỉ đứng bên cạnh cười cười.
Mọi người chào hỏi nhau vài câu rồi ngồi lên xe đi đến hộ nuôi cá sấu.
Hộ nuôi kia ở một trấn khác, cách trấn bọn họ có hơi xa, lái xe đi cũng phải hơn 1 tiếng.
Vất vả lắm mới chạy đến nơi, người kia đã đứng ở bên đường đón bọn họ, từ xa vẫy vẫy tay chào, "Đến rồi à, xuống uống ly trà trước nhé."
Lâm Đại Vũ nhìn mấy người Lâm Mãn Chương.
Mấy người họ đều lắc đầu, "Bắt cá sấu quan trọng hơn."
Người kia cũng lo lắng, nhưng vẫn nói: "Cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian, các cậu vất vả từ xa đến đây, ly trà này nên uống, tôi cũng tiện nói rõ tình huống với các cậu."
Lâm Mãn Chương hỏi người kia: "Anh Hiền, cá sấu bị sổng của anh bao lớn vậy?"
"Phần lớn 15-20kg, có vài con hơn 25kg." Anh Hiền nói, "Cá sấu vẫn còn nhỏ nhưng sức tấn công của chúng vẫn khá mạnh, muốn bắt chúng nó không phải chuyện dễ."
Mọi người vừa nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-long-vuong-toi-dua-vao-hai-san-lam-giau/1909715/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.