"Không có, không có. Là muội cảm thấy... Đại biểu tỷ, vì sao con người lại có thể xấu xa đến mức độ như vậy chứ? Muội không hề từng làm chuyện xấu gì đối với nàng ta." 
Yến Ninh cảm thấy mình chưa bao giờ trêu chọc qua Khương Huyên. 
Vô luận là thời niên thiếu, hay là gả về nhà chồng, đối với Khương Huyên mà nói, Yến Ninh cũng là người vô hại nhất. 
Nhưng mà Khương Huyên lại tựa hồ như hận nàng vĩnh viễn cũng không thể xoay người. 
Đây mới là chỗ mà Yến Ninh nghĩ mãi không ra. 
Vì sao Khương Huyên lại hận nàng? 
"Muội muốn nói là Khương Huyên?" nói lên Khương Huyên, đáy mắt A Dung nhanh chóng thoáng hiện chút tối tăm nhàn nhạt, sau đó vuốt mặt Yến Ninh ôn hòa nói, "Nếu đã có ý định làm ác, vậy thì bất kể muội có từng tổn hại nàng ta hay không, Nàng ta cũng sẽ tự dùng đạo lý vặn vẹo của mình để ghen ghét muội, thương tổn muội. Nhưng muội cũng đừng để ý đến nàng ta. Chẳng qua chỉ là một đứa con ngoài giá thú không thể xuất hiện trên mặt bàn, lão phu nhân sẽ không để nàng ta quay về phủ." 
Khương Huyên là con ngoài giá thú, từ khi sinh ra cho đến bây giờ, bao nhiêu năm qua vẫn luôn cư ngụ ở bên ngoài, lão phu nhân chán ghét mẫu thân của Khương Huyên năm đó không biết liêm sỉ, vì vậy kiên quyết cự tuyệt để mẫu thân nàng ta nhập phủ, dù cho chỉ là một danh phận thϊếp thất cũng không chịu cho, bởi vậy cho dù tình cảm giữa mẹ đẻ của Khương Huyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-bao-boi-sung-ai-trong-long-ban-tay-hoang-thuc/515156/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.