Nàng nghe được tên Khương Huyên, lại nghe đại biểu tỷ của nàng nhắc đến chuyện rơi xuống nước, thiếu chút nữa thì mình đã chết, mới biết mình đã quay về thời điểm nào. 
Năm nàng mới vừa tròn mười hai tuổi. 
Một năm mà đã xảy ra rất nhiều việc. 
Yến Ninh nhớ rất rõ ràng, vào mùa đông năm đó đúng vào ngày đại thọ của lão phu nhân, bọn tỷ muội của nhà bọn họ cùng với các vị tiểu thư quen biết khác cùng nhau chơi đùa cực kì vui vẻ. Bởi vì quá mức vui vẻ, vì vậy sau khi chúc thọ lão phu nhân xong, biểu tỷ Khương Lan của nàng hào hứng mang theo các cô gái còn nhỏ tuổi như các nàng đến bên bờ hồ để chơi đùa. 
Bầu trời mùa đông, lạnh lẽo giá rét, Khương Lan lại phải tiếp đón vài tiểu quý nữ theo cha mẹ đến phủ Lý Quốc công để chúc thọ cho lão phu nhân, khoe khoang những con cá chép nuôi trong hồ, vì thế ra lệnh cho hạ nhân đập tan lớp băng đóng trên mặt hồ. Yến Ninh nhát gan, núp ở phía sau nhìn theo mấy nữ hài tử dưới sự thống lĩnh của Khương Lan bước đến gần bờ hồ để ngắm những chú cá chép xinh đẹp lội dưới hồ sau khi đã đập tan lớp băng dày. 
Khương Lan gọi nàng qua xem cùng. 
Yến Ninh luôn luôn thân thiết với Khương Lan, vì vậy do dự một chút liền bước đến đứng bên cạnh Khương Lan. 
Lúc này nàng cũng không hề đặc biệt cảnh giác gì với Khương Huyên đang đứng bên cạnh mình, bởi vì ở trong mắt của nàng, Khương Huyên chỉ là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-bao-boi-sung-ai-trong-long-ban-tay-hoang-thuc/515154/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.