Quần Thanh nói: “Thật xin lỗi, ta quen tránh nước ở chỗ cao, nên đã lên lương đình trên Triều Phụng Đài.”
Đứng cao nhìn xa, vì vậy toàn bộ quá trình Thôi Doanh rơi xuống nước, Trác Tố và Trúc Tố cứu người, nàng đều thu hết vào mắt.
Trác Tố và Trúc Tố liếc nhìn nhau: Đúng là một cô nương lợi hại, quả thật là kiểu bắt ve sầu, chim sẻ rình sau.
“Nhìn rõ là ai ra tay chưa?” Lục Hoa Đình hỏi.
“Người kia mặc áo tơi, không nhìn rõ mặt, nhưng nhìn dáng vẻ thì là một thiếu nữ.” Quần Thanh nói: “Khi rời đi cũng hướng về phía Lục Thượng.”
Tửu Lâu Của Dạ
Tiêu Hình Hành liền nói: “Thanh cô nương đừng lo, cứ thi như thường. Kẻ đó rất có thể là thích khách Nam Sở, chúng ta nhất định sẽ bắt được cô ta.”
Lục Hoa Đình nhìn Tiêu Hình Hành đang an ủi Quần Thanh, Quần Thanh lại còn nghiêm túc gật đầu, cố nén không nói gì, chỉ nhìn sang bức tường bên cạnh: “Lệnh bài đâu?”
“Lệnh bài của Thôi Doanh rớt trong trường thi, bị nô tỳ nhặt được.” Sắc mặt Quần Thanh không đổi: “Nô tỳ thấy Thôi Doanh rơi xuống nước, trường sử vớt người lên, chưa nói là Thôi Doanh có cứu được hay không, trường sử còn từng có kinh nghiệm đổi xác. Nô tỳ liền nghĩ, lỡ cô ta có điều gì chẳng lành, nô tỳ lại giữ đồ của cô ta, để người ta tìm ra chẳng phải khó mà giải thích sao?”
“Thà chủ động trình diện Đại Lý Tự, nộp lệnh bài và manh mối trước, biết đâu xoay chuyển được tình thế. Vừa hay gặp Tiêu nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4889283/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.