🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

A Ti Nhiệt sững lại, quay đầu nhìn.

Người vừa đứng lên bên hồ là Quần Thanh, dáng mảnh khảnh, khuôn mặt dịu dàng như nước, ánh mắt trong sáng. Nàng hành lễ với Trần Minh Đế và Mã hoàng hậu, rồi điềm đạm nói:

“Nô tỳ từng đọc trong tứ hải chí, có ghi rằng ưu đàm bà la chỉ có thể nổi trên nước trong năm ngày đầu sau khi nở, vì trên cánh có lớp tơ mịn nhẹ như lông. Khi nở quá lâu, hoa sẽ nặng và chìm xuống.”

“Đóa hoa công chúa Bảo An vừa dâng trông đã nở từ lâu rồi.” Quần Thanh tiếp lời: “Điện hạ từng nói sứ thần nước Lưu Ly tặng hạt giống khoảng mười tám ngày trước, vậy rõ ràng hoa của công chúa Bảo An không thể là do tự mình trồng được.”

Đèn nước chìm vốn là điềm chẳng lành. A Ti Nhiệt định nhân đó mượn cớ làm khó, hoàng hậu ban đầu còn thấy có người cắt ngang thì nhẹ cả lòng, nhưng nghe Quần Thanh lại hướng mũi dùi sang Dương Phù thì bắt đầu lo lắng.

Sao lại chọn lúc này để chèn ép Bảo An công chúa? Chẳng lẽ buổi lễ này là vì nàng ta mà dựng nên? Sắc mặt Trần Minh Đế cũng trầm xuống, song chỉ đặt tay lên đầu gối, lặng lẽ nghe.

“Ngươi nói bậy gì đó, dám vu khống bổn cung?” Dương Phù toàn thân run rẩy, trong người nóng lạnh xen kẽ, giọng nghẹn lại: “Nếu không phải ta tự trồng, vậy từ đâu mà có?”

Quần Thanh nói chậm rãi:

“Nếu công chúa thật sự tự trồng được, sao không an tâm chăm hoa, mà cứ cho người leo tường Thanh Tuyên Các để

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4669307/chuong-105.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.