Trải bao năm chinh chiến, quốc khố triều đại mới đã gần cạn kiệt, mùa thu thuế khóa thu về lại thất thường, khiến Thánh thượng ngày càng phiền muộn.
Thượng thư Bộ Hộ Trương Quân dâng lời:
“Trước kia triều đình cũ miễn giảm thuế thương cho các đại thương, ấy là do Sở quốc hoang đế hứa hẹn. Nay đổi triều, chuyện đó chẳng còn liên can gì đến triều ta. Đại Thần nên lập quy củ riêng cho Đại Thần.”
Mạnh Quan Lâu liền lên tiếng:
“Thương hội Trường An mới hồi phục chút sinh khí, chẳng lẽ thượng thư quên rồi sao? Năm đó khi chúng ta tiến vào Trường An, chính các đại thương đã dâng y phục mùa đông tiếp tế quân đội. Nay triều đình vững chãi rồi lại lập tức tăng thuế, chẳng phải khiến lòng người lạnh giá sao? Sau này còn ai muốn tới Trường An buôn bán nữa?”
Y nói đoạn, quay sang Trương Quân:
“Huống hồ, thuế hộ khẩu theo luật là mỗi năm thu hai lần, nhưng thánh thượng nhân đức, đã cho giảm thành một lần. Nay chiến sự đã yên, lẽ nào lại không khôi phục hai kỳ thu như cũ? Thượng thư thu không nổi, chẳng phải là năng lực bất túc hay sao?”
Trương Quân tức giận:
“Mạnh đại nhân sắp cưới nữ nhi nhà họ Thôi, lời lẽ thiên lệch cũng dễ hiểu. Chẳng biết hôm nay ngài đại diện cho thương nhân Trường An, hay cho nhà nhạc phụ?”
“Đừng lấy vài bộ y phục mùa đông mà bảo là trung nghĩa. Còn không nhìn xem nhà họ Thôi trữ hàng đầu cơ ra sao, moi móc bao nhiêu mỡ m.á.u của dân!”
Sắc mặt Mạnh Quan Lâu trầm xuống:
“Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639718/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.