Nói rồi, nàng không để ý đến hắn nữa, cúi người tập trung chỉnh lại giày. Đèn lồng chiếu sáng vạt váy nàng, đúng là dính đầy bùn đất.
Ngay sau đó, bên tai vang lên tiếng Trịnh Tri Ý chạy đến cùng giọng lanh lảnh của nàng ta:
“Vậy là Yến Vương cuối cùng cũng đi rồi! Ta hỏi người chăn ngựa, giờ ta có thể cưỡi một chút được chưa, thế mà hắn lại bảo không được…”
“Lương đệ, trường sử phủ Yến Vương cũng đến tiễn.” Quần Thanh vội nhắc nhở.
Trịnh Tri Ý lúc này mới nhận ra trong bóng tối còn một người nữa, giật mình “a” lên một tiếng.
Trưởng tẩu đích thân đến tiễn biệt…
Team Hạt Tiêu
Lục Hoa Đình liếc mắt nhìn Trịnh Tri Ý, người đang bị Quần Thanh xoay như chong chóng rồi hành lễ với nàng ta:
“Nếu lương đệ muốn cưỡi ngựa, thần đưa các vị đến Thượng Lâm Uyển, ngựa trạm không được cưỡi.”
“Bổn cung biết. Trường sử nếu không có việc gì thì về đi. Bổn cung chỉ đùa với Quần Thanh thôi, chưa từng thấy ngựa trạm trong cung nên muốn ngó qua một chút.” Trịnh Tri Ý nói xong, nhìn Lục Hoa Đình như thể đang đối mặt với kẻ địch.
Quần Thanh cúi đầu lau sạch váy, chợt nhận ra Lục Hoa Đình đã đến gần nàng, đặt một vật bên cạnh nàng rồi rời đi.
Quần Thanh quay đầu lại, nhìn thấy một chiếc đèn lồng phát ra ánh sáng dịu nhẹ, lập tức gọi hắn:
“Trường sử bỏ quên đồ rồi.”
Lục Hoa Đình dừng bước:
“Đường về cung phải đi qua rừng, lối đi gồ ghề, trời mưa đọng nước. Quần Thanh cô nương cầm lấy, chiếu sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639711/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.