Đèn lồng trên án chiếu lên hoa văn thêu trước n.g.ự.c Lục Hoa Đình, lần hiếm hoi hắn mặc quan phục nghiêm túc, lại càng tăng thêm vẻ đẹp yêu dị.
Hắn không ngẩng đầu, chỉ tiện tay thu mấy tờ giấy trong mâm, một lúc sau mới cười hỏi: “Nữ quan không nói cho ta biết là người cung nào sao?”
Quần Thanh lần đầu lấy điều ước, lúc này mới nhận ra, hai người im lặng vừa rồi là vì hắn đang đợi nàng báo tên cung.
Team Hạt Tiêu
Lẳng lặng dễ khiến người sinh nghi, nàng đáp: “Thanh Tuyên Các.”
Lục Hoa Đình tay khựng lại, Quần Thanh sợ hắn chưa nghe rõ, liền nhấn mạnh: “Là cung của Trịnh lương đệ, thái tử lương đệ.”
Lục Hoa Đình nghe vậy liền bỏ tờ thiếp màu tía dành cho tần phi xuống, rút một tờ màu xanh ngọc: “Chủ tử nhà cô ước nguyện điều gì?”
Quần Thanh đã nghĩ sẵn trên đường, liền đọc liền một hơi: “Tương tri tương hứa, phu thê đồng tâm.”
Bút của Lục Hoa Đình lại khựng lại, không biết có phải giống như người trong triều, cũng không thể tưởng tượng nổi một người như Trịnh Tri Ý mà lại “tương tri tương hứa*” với thái tử, hay “phu thê đồng tâm*”.
(*) Tương tri tương hứa: Nghĩa là hiểu nhau và chấp nhận nhau, thường dùng để chỉ mối quan hệ gắn bó, sâu sắc như tri kỷ hoặc tình yêu đích thực.
(*) Phu thê đồng tâm: Nghĩa là vợ chồng một lòng một dạ, cùng chia sẻ, đồng cam cộng khổ và gắn bó keo sơn trong cuộc sống.
Nhưng Quần Thanh chẳng thấy ngượng ngùng chút nào. Ước nguyện mà, phải lớn một chút mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639685/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.