“Vậy ra, tỷ và lương đệ tình cảm sâu đậm, làm cung nữ Phụng Y chỉ là để ở bên người, mong được người tin tưởng và thân cận một mình ngươi thôi sao?” Quần Thanh liếc mắt hỏi.
“Tấm lòng trung thành của ta với tiểu thư, những kẻ chỉ nghĩ đến chuyện trèo cao như các ngươi sao sánh được? Trong đám gia sinh tỳ nữ, chỉ có mình ta, nếu ta không bảo vệ người, chẳng lẽ để các ngươi hợp sức bắt nạt người sao?”
“Ở nơi như thế này, tỷ có từng nghĩ qua, việc tỷ cứ mãi bảo vệ người như vậy, có thể sẽ hại người không?” Quần Thanh nói.
Lãm Nguyệt nhất thời cứng họng.
Vốn dĩ nàng có trách nhiệm chỉnh đốn ngôn hành của chủ nhân cao quý, nhưng đã có rất nhiều lần không nỡ trách phạt nặng nề, khiến Trịnh Tri Ý mãi vẫn như một đứa trẻ, cuối cùng đắc tội với thái tử...
“Thế còn ngươi thì sao, siêng năng như vậy, chẳng lẽ muốn đi Lục Thượng Cục?” Lãm Nguyệt hỏi.
Quần Thanh lắc đầu, rồi đưa cho cô ta một phong thư.
Lãm Nguyệt giật lấy bức thư, đưa lên sát mặt. Xem một hồi, giọng cô ta thay đổi: “Ngươi muốn xuất cung?”
Thứ Quần Thanh đưa cô ta chính là bức gia thư suýt chút nữa bị A Mạnh trộm xem, là lời dặn dò của Phương Tiết trước khi nàng vào cung.
“Tỷ vẫn luôn tò mò nội dung bức thư, giờ ta cho tỷ xem, cũng để giải tỏa nghi ngờ.” Quần Thanh nói: “Ta muốn ra khỏi cung, bởi vì bên ngoài cung...”
Lãm Nguyệt trầm trọng nói: “Ta hiểu rồi, là có tình lang. Nhưng lạ thật, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639680/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.