Dương Phù ngồi trước án thư, gật gù nói: "Ngồi thế này khó chịu quá, cho ta nằm xuống một lát đã."
Nói rồi liền nằm xuống ngủ mất.
Đến khi mặt trời chiếu sáng lên má mới giật mình tỉnh dậy, nước mắt trào ra: "Giờ nào rồi? Phải làm sao bây giờ?"
Quần Thanh đứng giữa ánh sáng sớm, đặt một xấp sách lược luận lên bàn, là nàng bắt chước nét chữ của công chúa mà viết thay: "Lần sau đừng như vậy nữa..."
Chưa kịp nói xong, Dương Phù đã bật cười qua nước mắt.
Quần Thanh đã viết bài thay cho công chúa Bảo An suốt ba năm trời, mỗi lần tự mình viết trước, rồi dạy cho Dương Phù học thuộc từng chữ, sau đó để nàng chép lại, gắng gượng giúp công chúa hiểu đôi phần, khiến nét mặt xám xịt của Thái phó dần dần có chút hài lòng.
Cuối niên hiệu Thăng Bình, Bắc Nhung xâm lược nước Sở, Thái phó đập đầu vào cột triều đình để can gián, nhưng sự hy sinh đó vẫn không thể ngăn được Chiêu thái tử – người đang giám quốc – run rẩy hạ xuống ngọc ấn.
Tin từ tiền tuyến báo về, hoàng đế nước Sở và trưởng công chúa Xương Bình – người đến tiền tuyến chỉ huy – đều bị Bắc Nhung bắt sống.
Khả hãn Bắc Nhung gào thét trước trận, đích danh đòi gả thập thất công chúa cho hắn mới chịu thả hoàng đế. Một mình công chúa Bảo An thì làm sao có thể chống lại đại cục? Khi tin hòa thân truyền đến, Dương Phù tuyệt thực đến ngã bệnh.
Quần Thanh khuyên nàng ta ăn cơm, Dương Phù tuyệt vọng đưa tay đẩy nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639661/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.