Đi được một lúc, chủ tớ hai người xách tay nải lên xe ngựa mà ám vệ của Lệ Vương phủ không biết từ đâu lấy ra, đưa đến lỗ chó Lệ Vương phủ....
Cũng nói cho bọn họ, “Vương phi thỉnh chờ một lát, Vương gia đang tắm, xong rồi liền tới tiếp ngài vào phủ.”
Lâm Hành Chi: “???”
Chẳng lẽ y không xứng đi từ cửa chính Lệ Vương phủ sao?
Lâm Hành Chi hít sâu một hơi thật sâu, sau đó thở dài, nhịn xuống sự bất lực và nói không nên lời.
Ở trong lòng trấn an chính mình, không sao đâu, không nên làm khó thủ hạ, có chuyện thì tìm chủ của bọn họ, cũng giải quyết mấy khoản nợ với chủ nhân!
Lâm Hành Chi nghiến răng.
Chờ Sở Chiêu tắm xong, mặc một thân bạch y xuất hiện ở đầu tường, hắn nghe được tiếng Lâm Hành Chi nghiến răng nghiến lợi.
Lại không biết từ chỗ nào lấy cây quạt chậm rãi quạt, ngạc nhiên hỏi, “ y da, là ai làm Vương phi của bổn vương giận thành như vậy? Nói cho bổn vương biết, để bổn vương lấy lại công bằng cho em."
Lâm Hành Chi tức giận trừng hắn, “Xuống!”
“Ai ai ai, lúc này mới tách ra bao lâu, Vương phi đã nhớ bổn vương như vậy, bổn vương cảm thấy vui trong lòng."
Người khinh phiêu phiêu từ trên tường xuống dưới, cây quạt vừa thu lại liền nhéo cằm Lâm Hành Chi, “Đừng nóng vội, bổn vương không phải đã tới rồi sao?”
Thấy người tức giận, Sở Chiêu nhếch môi, giơ tay ôm lấy eo Lâm Hành Chi, mang theo người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ga-cho-chien-than-vuong-gia/3442163/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.