Bị bát cháo văng trúng dính khắp người, Chử Thiếu Phong vội vàng đứng dậy, sắc mặt không phải rất đẹp, mu bàn tay còn bị nóng đến sưng đỏ một vùng.
Triệu Duệ nhìn Chử Thiếu Phong, có chút lo lắng hắn sẽ phát giận với Lạc Phàm, vì vậy liền đến gần muốn khuyên hắn đừng so đo người bệnh. Thế nhưng cánh tay giơ ra cứ thế bị dừng giữa chừng, trước mắt gã, Chử Thiếu Phong trầm mặt, cúi xuống, với lấy khăn giấy bên cạnh giúp Lạc Phàm lau đi chút cháo không cẩn thận bắn đến tay y, thậm chí không thèm nhìn lại bản thân đang chật vật như thế nào, cẩn thận hỏi Lạc Phàm: "Có bị bỏng ở đâu không?"
Nhưng Lạc Phàm lại vẫn mang thần sắc mờ mịt nhìn hắn.
Triệu Duệ xem một màn trước mắt, trong lòng quỷ dị không nói nên lời.
Chử Thiếu Phong xác định Lạc Phàm không bị làm sao mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hắn đứng dậy đang muốn xử lý một chút vết bẩn trên người, lại thấy Lạc Phàm xốc chăn lên muốn xuống giường, chân trần còn chưa chạm đất, Chử Thiếu Phong đã vội giữ lại y, không cho lộn xộn.
"Em cần gì, tôi lấy giúp em?"
Trên sàn bừa bãi lộn xộn, trong lời nói ôn hòa của hắn dẫn theo chút mệt mỏi, vừa nghĩ đến nếu Lạc Phàm dẫm phải mảnh sứ vỡ gì đó, đôi chân có thể sẽ bị thương, sẽ chảy máu, tim hắn liền một trận run rẩy, tầm mắt càng không thể rời ái nhân một phút một giây.
Lạc Phàm lại không đáp lại hắn, ánh mắt lướt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ban-trai-cho-rang-toi-la-do-lang-lo-de-tien/2961299/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.