Chử Thiếu Phong thế mới biết, hắn căn bản là không cách nào chịu nổi chuyện Lạc Phàm lơ đẹp hắn. Tuy rằng biết Lạc Phàm như vậy bởi vì sinh bệnh, nhưng trên tâm lý vẫn bứt rứt phiền muộn mà lại đau lòng.
Hắn muốn Lạc Phàm mau tốt hơn lên, có thể nhận ra hắn, có thể đáp lại hắn. Mà không phải giống như bây giờ, đối với hết thảy xung quanh đều thờ ơ, đối hắn cũng…… thờ ơ.
Cười khổ một cái, Chử Thiếu Phong đi đến bên cạnh Lạc Phàm, nắm bàn tay có chút lạnh đưa lên miệng hà hơi. Cơ thể Lạc Phàm hơi hơi cứng đờ, tầm mắt theo bàn tay đang nắm tay mình dừng trên người Chử Thiếu Phong, chỉ là vẻ mặt vẫn mờ mịt như cũ.
Một trận gió lạnh mơn trớn, Lạc Phàm cảm thấy có chút lạnh, thình lình đánh cái hắt xì.
Chử Thiếu Phong vội vàng cởi áo khoác trên người choàng lên cho Lạc Phàm, lại cảm giác được người trong lòng hơi hơi phát run, hắn cau mày, sau đó cúi người bế y lên trở về phòng.
Lạc Phàm nằm trên giường cả người nhìn qua không có tinh thần, hôn hôn trầm trầm, nhanh chóng ngủ mất. Chử Thiếu Phong cởi giày, leo lên giường nằm bên cạnh y, đem người kéo vào lòng.
Lạc Phàm tay chân rất lạnh, Chử Thiếu Phong kéo tay y áp lên ngực mình, cảm nhận cái lạnh dán trên da thịt, Chử Thiếu Phong đại não bị kích thích đến trống rỗng, không chút suy nghĩ liền cúi đầu hôn lên môi Lạc Phàm.
Hôn hồi lâu mới chịu buông y ra.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ban-trai-cho-rang-toi-la-do-lang-lo-de-tien/2961297/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.