Chương 46: Trường Trung học Số 6 (2)
Edit: 〆Lâm Hạ Linhヤ
Tiểu Bàn cảm thấy quen mắt, Trương Hân cũng cảm thấy khuôn mặt này quen thuộc đến khó hiểu, nhưng nhất thời lại không nhớ ra mình đã từng gặp ở đâu.
Ba người đứng cạnh bức ảnh suy nghĩ, Trương Hân đột nhiên nhận ra gì đó, đưa tay che bức ảnh lại.
Đem đôi mắt che đi một chút, tóc lại dài ra thêm chút, dài hơn chút nữa, chút nữa.
Tiểu Bàn kêu lên một tiếng cảm thán: "Vãi!"
Bây giờ cuối cùng họ đã biết tại sao mình lại thấy trông quen quen.
Dù sao trước đây bọn họ thỉnh thoảng là có thể nhìn thấy, còn Trần Cảnh gần như ngày nào cũng bắt gặp.
"......"
Thoáng nghĩ đến dáng vẻ người kia đang nằm trên ghế sofa xem phim truyền hình dài tập, có vài người còn trẻ, lại cảm nhận sự nghiệt ngã của thời gian.
Tiểu Bàn nói: "Gặp ảo giác rồi, chúng ta nhất định đã tiến vào ảo cảnh."
Lưu Linh sẽ xây dựng một ảo ảnh dựa trên nhận thức của mỗi người. Ảo ảnh sẽ vô thức chứa đựng nhiều thứ khác nhau nằm trong nhận thức của những người bên trong, cái này chắc cũng được coi như một thứ nằm trong nhận thức của họ.
Tiểu Bàn đưa tay sờ vào bức ảnh: "Còn chân thật đến lạ."
Nhận ra cậu ta định tự lừa gạt chính mình. Trương Hân vỗ bả vai cậu ta nói: "Đi thôi, đi lên bên trên trước."
Tầng trên của tòa nhà dạy học có đầy đủ các phòng học và văn phòng, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-ve-tu-tro-choi-vo-han/3740619/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.