Sau đó Từ Cao thấy đối phương nhướng mày, có lẽ có chút kinh ngạc cùng thắc mắc tại sao anh ta lại nằm trên sàn.
Từ Cao:"..."
Tâm trạng của anh ta tạm thời có chút phức tạp, anh ta nhân cơ hội lấy sức lực đứng dậy sau đó nhanh chóng lui về sau.
Con quái vật vừa rồi, cũng là dị chủng, đã không còn ở chỗ cũ nữa, phát bắn đó có lẽ đã bắn trúng điểm yếu của nó. Ở chỗ nó đứng lúc đầu đã có thêm một cái lỗ lớn, các thanh thép trên sàn cũng bị uốn cong thành một hình vòng cung kì lạ. Quá rõ ràng,con quái vật đã xuống lầu rồi.
"..."
Từ Cao nhìn cái lỗ lớn dẫn xuống tầng dưới và đống đổ nát xung quanh, ngón tay anh ta run lên mấy lần. Sau khi ổn định lại, trong lòng anh ta lại có một dự cảm không lành, anh ta cầm lấy khẩu súng đưa cho Giang Vu Tận, không nói một lời liền nhân cơ hội quái vật không có đuổi theo mà nhanh chóng chạy đến một căn phòng, nói:"Đi cứu người trước!"
Mặc dù tiếng súng và tiếng kêu vừa rồi khiến tai anh ta ù đi, nhưng anh ta vẫn nhớ tiếng nhai của dị chủng đã nghe qua.
Giang Vu Tận được anh ta yêu cầu không theo anh ta vào phòng nên cậu chỉ đứng bên ngoài chờ đợi.
Từ Cao đi vào một hồi liền nhanh chóng đi ra, khi ra ngoài toàn bộ khuôn mặt anh ta đều trở nên trắng bệch.
Trên tay anh ta còn có một viên ngọc trai lớn dính đầy máu. Cánh môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-ve-tu-tro-choi-vo-han/2740523/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.