Cửa kính xe của Hứa Thừa Hạo rất trong suốt, chỉ cần liếc mắt một cái là Nguyễn Thần Hiên có thể nhìn thấy Cảnh Nhất Thành đang ngồi ở vị trí lái xe phía đối diện. Mà Cảnh Nhất Thành không cần nghĩ cũng đoán được, người đang ngồi trong chiếc xe đổi diện mình chính là Nguyễn Thần Hiên!
Hai người để đầu xe đối đầu giảng co hơn 30 giây, cuối cùng vẫn là Nguyễn Thần Hiên gọi điện thoại trước tiên: "Tôi không có ác ý. "
Cảnh Nhất Thành không chút lưu tình nói: "Sự tồn tại của cậu chính là ác ý lớn nhất. "
Nguyễn Thần Hiên trong nháy mắt nắm chặt di động trong tay, cắn răng nhìn chằm chằm Cảnh Nhất Thành nói : "Cảnh tổng cũng thật thiếu tự tin, cư nhiên lại có thể lo sợ đến loại trình độ này. "
Cảnh Nhất Thành : "Dù có tự tin đến đâu cũng không chịu nổi người nào đó nghe không hiểu tiếng người. "
Nguyễn Thần Hiên : "Cảnh tổng nói càng nhiều càng thể hiện rằng bản thân không tự tin. "
Cảnh Nhất Thành : "Quả nhiên, liền đoán trước được cậu nghe không hiểu tiếng người. "
Nguyễn Thần Hiên lập tức bị nghẹn lại, một lúc lâu sau mới nói tiếp : "Hình như ác ý của Cảnh tổng đối với tôi càng ngày càng lớn. "
Cảnh Nhất Thành lập tức phản kích lại: "Đó là bởi vì trình độ làm người khác ghê gớm của cậu càng lúc càng lớn. "
Nguyễn Thần Hiên : "Cảnh tổng luôn muốn nhìn người khác bằng con mắt phiến diện, kết quả cuối cùng lại tự làm bản thân mình ghê tởm. "
Cảnh Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-thanh-lop-xe-du-phong-ca-nam-chinh-va-nam-phan-dien-deu-thich-ta/967365/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.