Sau khi xuống khỏi tàu lượn siêu tốc, Quang Khải bủn rủn tay chân thậm chí còn không thể đứng vững nên Dư Dương liền bế cậu xuống ghế gần đó nghỉ ngơi.
Hắn cẩn thận vỗ vai cậu vài cái nói:" Em thấy khoẻ hơn chưa."
Cậu ngồi một lúc đợi ổn định cơ thể mới trả lời Dư Dương:" Em ổn hơn rồi."
Dư Dương:" Ừm, vui không."
Quang Khải ngẩng đầu lên, ánh mắt như phát sáng cười trả lời hắn:" Vui lắm, lần sau chúng ta chơi tiếp đi."
Hắn khẽ cười rồi gật đầu với cậu:" Chỉ cần em thích là được."
Cậu đỏ mặt quay đi khi nghe hắn nói vậy, sao lại có thể vừa đẹp trai vừa tinh tế như vậy chứ. Đúng là bất công mà.
Sau đó cậu nhanh chóng ổn định lại mà chủ động kéo Dư Dương đi chơi đủ trò ở đây, cậu cứ thấy có nhiều người chơi trò nào đó là kéo Dư Dương cùng chơi.
Chơi đến chán thì cậu để ý có một nhà ma phía bên kia, Quang Khải ngay từ bé đã không sợ ma với lại cậu cũng rất muốn được chơi thử một lần nên liền rủ Dư Dương vào chơi cùng.
Hắn cũng không từ chối mà đồng ý ngay với cậu.
Vừa vào nhà ma thôi cậu đã có thể cảm nhận được không khí u ám rồi, bỗng nhiên từ đâu một cái đầu lâu bay đến trước mặt cả hai.
Quang Khải thề, cậu không hề sợ ma mà chỉ qua là bị giật mình mà thôi. Cả người cậu bây giờ gần như bám vào Dư Dương chỉ thiếu điều là chưa hoà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trap-ban-trai-qua-mang-toi-bi-sep-di/3728479/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.