Nhìn dòng tin nhắn Dư Dương gửi cậu toát hết cả mồ hôi hột mà nhắn lại.
Quang Khải: Ha ha ha, trùng hợp thật đấy ạ.
Dư Dương: Ừm, đúng là trùng hợp thật.
Dư Dương: Em nhớ nghỉ ngơi cẩn thận sau đó mau chóng khoẻ bệnh nhé.
Quang Khải: Dạ vâng ạ, em uống thuốc rồi nên anh đừng lo.
Dư Dương: Vây em nghỉ ngơi tốt nhé, anh phải làm việc rồi.
Quang Khải: Dạ vâng ạ, chúc anh làm việc vui vẻ nhưng vẫn phải nhớ về em nhé.
Dư Dương có vẻ bận thật nên không có trả lời tin nhắn của cậu nữa, cậu đọc lại tin nhắn mình gửi tự cảm thấy sến cơ mà mặc kệ mà xuống bếp nấu ăn.
Ăn xong cậu nhanh chóng dọn bát đũa mà ngồi im trên sô pha xem TV.
TV đang chiếu một bộ phim truyền hình nổi tiếng, tiếng TV vang lên khắp cả phòng nhưng tâm trí cậu lại không đặt vào nội dung phim đang chiếu.
Cậu đang nghĩ cách xem làm cách nào khiến Dư Dương lụy lên lụy xuống với cậu, cách hắn nhắn tin bây giờ chẳng khác gì một tên tra nam và cậu cũng vậy.
Quang Khải có thể cảm nhận qua cách nhắn tin thì hắn có lẽ đã rơi vào lưới tình rồi, cơ mà lụy tình thì vẫn chưa đến mức đó. Quang Khải cảm giác rằng tán Dư Dương khó y như tán DD vậy, nhắc đến DD làm cậu tự nhiên lại nhớ đến mấy món quà hắn tặng.
Đa số món quà hắn tặng cậu toàn là đồ hiệu, thậm chí có vài cái là đồ giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trap-ban-trai-qua-mang-toi-bi-sep-di/3728473/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.