Quang Khải khi tỉnh lại, cậu thấy toàn thân đau nhức nhất là phía dưới. Nhìn sang bên cạnh thấy kẻ đã hành mình cả tối qua đang ngủ ngon lành khiến cậu tức giận không thôi.
Có vẻ hôm qua khi làm xong hắn đã tắm rửa cho cậu, Quang Khải nhìn cơ thể được mặc một chiếc áo sơ mi rộng liền đoán là của Dư Dương.
Vì không có kính nên cậu nhìn đường không rõ, Quang Khải cố sờ mó khắp nơi để tìm kính. Lúc cậu cầm được kính mà đeo lên mới nhớ ra một việc quan trọng.
Hôm qua khi làm tình cậu không có đeo kính! Chắc là hắn ta không biết cậu là người trên mạng kia đâu ha.
Quang Khải tự thôi miên bản thân rằng hôm qua hắn say như vậy ắt hẳn không nhớ được gì đâu. Tuy nghĩ là vậy nhưng cậu vẫn lo lắng mà nhìn người đang ngủ ngon lành kia.
Có lẽ vì động tĩnh của cậu quá lớn mà Dư Dương liền tỉnh giấc, hắn nhìn thấy cậu thì nói:" Mới sáng sớm cậu dậy sớm vậy."
Quang Khải:" Cái đó... Chuyện tối qua anh có nhớ gì không."
Dư Dương:" Có, tôi với cậu ngủ với nhau."
"..."
Bầu không khí trở nên ngượng ngùng khó tả, cậu lắp bắp nói:" Cái đó là anh say sau đó... Tôi."
Dư Dương ngồi dậy giọng nói xen lẫn chút lười nhác:" Tôi biết là lỗi của tôi, yên tâm tôi sẽ chịu trách nhiệm."
"... Cái đó anh có nhìn thấy mặt tôi không."
Hắn nghe cậu nói vậy thì khuôn mặt thoáng chốc ngạc nhiên như thể chuyện này quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trap-ban-trai-qua-mang-toi-bi-sep-di/3728471/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.