[ Thiệt nhiều Trang Chu! ] 
Từng cơn sóng cuộn trào lên đất liền khiến bờ sông cũng bị nhấn chìm trong biển nước. 
Giữa dòng nước mênh mông, Trư Bà Long đen tuyền trở nên to lớn vô cùng, cái miệng khổng lồ có thể nuốt gọn núi sông đang mở lớn hết cỡ mà ——kêu la "oai oái". 
Tiết Trầm ngụ trong thân xác con người, đứng trước Trư Bà Long nhỏ bé hơn bao giờ hết, thậm chí không lớn bằng cái đầu con quái vật. 
Nhưng cậu cứ như vậy đạp lên trán Trư Bà Long, điên cuồng đấm đá không ngừng nghỉ. 
Mỗi đòn hạ xuống, Trư Bà Long thu nhỏ lại một tấc và nước lũ dâng cao cũng rút bớt một phân. 
Thực sự là yêu lực của Trư Bà Long đang bị đánh cho cạn kiệt dần. 
Các tu sĩ đứng trên vỏ trai: "..." 
Dư Yên Sơn không nhịn nước nuốt một ngụm nước miếng, nghĩ mà sợ: "Còn may lúc bị tôn giá đánh tôi quỳ xuống rất nhanh, bằng không hiện tại đã trở thành cá viên." 
Xa Bích Quân cũng nhớ lại tình cảnh lần đầu gặp gỡ Tiết Trầm, đó là xuất phát điểm cho giấc mộng đổi đời của nó, rưng rưng đồng cảm: "... Đúng vậy đấy, ngày trước suýt nữa tôi đã biến thành món canh thịt trai." 
Hai người nhìn nhau, ôm đầu khóc rống. 
Dư Yên Sơn: "Anh em tốt, may mà chúng ta biết điều quỳ nhanh." 
Xa Bích Quân: "Quỳ rất nhanh, quỳ rất nhanh! Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt (*)!" 
(*) Chỉ người nhận biết rõ tình thế, từ đó lựa chọn làm những việc phù hợp với quy luật, phù hợp với đạo trời, nhận rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tot-nghiep-toi-lam-long-vuong/1087743/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.