Vương Gia Kỳ giật mình một cái, hắn vô thức quay đầu lại, nheo mắt nhìn về phía Hứa Thư Minh. Viên Sở Xuyên nói hắn khinh thường Hứa Thư Minh, lúc ấy hắn nói không phải, nhưng thật ra —— ở một mức độ nào đó mà nói, hắn thật sự khinh thường loại người như Hứa Thư Minh.
Trình độ học vấn cao, lớn lên lại xinh đẹp, làm cái gì không được mà phải nhất định phải học người khác tìm kim chủ, để đi đường tắt muốn có được hưởng thụ mà không làm.
Những loại người này Vương Gia Kỳ đã thấy nhiều, cũng không tính là gì, ai mà không muốn không làm nhưng vẫn có thể hưởng thụ. Trong vòng giải trí, có rất nhiều mỹ nam mỹ nữ muốn tìm bố nuôi, nếu phải coi thường từng người, hắn cũng không cần phải quan tâm.
Nhưng thất bại của Hứa Thư Minh chính là anh rõ ràng chọn con đường này, nhưng lại không nghiêm túc với nó.
Có lẽ trong lòng anh chỉ cảm thấy mình nhất thời sa ngã, thật là buồn cười, đã làm đĩ còn muốn lập đền thờ, chính là nói loại người này.
Đáng đời anh bị Viên Sở Xuyên nhanh chân đến trước, cuối cùng rơi vào tình trạng bị đuổi ra khỏi cửa.
Nhưng bây giờ Hứa Thư Minh không đáng thương sao? Đương nhiên đáng thương. Nhưng mà, Vương Gia Kỳ nhìn thấy Hứa Thư Minh, trong lòng lại có một giọng nói phản bác, nếu anh không chống đối Viên Sở Xuyên sẽ không bị rơi vào khốn cảnh, mất đi cha mẹ. Nếu như lúc đầu anh nhận khoản tiền kia, anh còn có thể nở mày nở mày trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-bi-kim-chu-duoi-ra-khoi-cua/1183677/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.