Chương trước
Chương sau
Một năm mới sắp đến. Rèm cửa trong phòng ngủ được Thiệu Giang Tự thay mới, trên rèm cửa đầy ắp hình vẽ quả cam rực rỡ.

Lâm Nhĩ Gia liếc mắt nhìn thấy rèm cửa mới liền thích thú, dù sao quả cam cũng là thương hiệu của y. Nhưng Thiệu Giang Tự hình như còn thích hơn cả y, khi mỗi sáng thức dậy đi kéo rèm cửa, tâm trạng của hắn luôn rất tốt.

Thời gian cùng nhau ăn sáng, Lâm Nhĩ Gia nhìn bộ chén dĩa quả cam lần trước Thiệu Giag Tự đi công tác mua về, nhớ tới đèn ngủ quả cam nhỏ kia luôn thường xuyên thực hiện nhiệm vụ vào ban đêm.

Từ ngày đầu tiên y chuyển đến sống chung với Thiệu Giang Tự, đèn ngủ nhỏ kia liền bắt đầu làm việc. Cẩn thận ngẫm lại, máy phun sương tạo độ ẩm trong nhà cũng là hương cam, thảm lót sàn cũng mang họa tiết quả cam, trên ghế sô pha có một cái gối ôm hình quả cam...... Dường như có nhiều nơi y không để ý, Thiệu Giang Tự đều sớm sắp xếp một ít đồ vật có dính dáng đến quả cam.



Lâm Nhĩ Gia lúc ấy còn tưởng trùng hợp, hiện tại ngẫm lại, đại khái đây là sự lãng mạn thầm lặng của Thiệu Giang Tự đối với y.

Hắn cứ như vậy không ngừng mua đồ decor quả cam, không biết bắt đầu mua từ khi nào, nhưng hiện tại hiển nhiên cũng chưa kết thúc, trước sau như một, mua đồ không biết mệt mỏi.

"Anh đây là muốn làm ngập nhà bằng cam hả." miệng nhỏ uống sữa bí đỏ của Lâm Nhĩ Gia trêu ghẹo hắn.

Thiệu Giang Tự thẳng thắn: "Anh thích cam."

"Cam biết." Lâm Nhĩ Gia gật gật đầu, ngọt ngào cười.

Thiệu Giang Tự liếc hắn một cái, "Quả cam rõ ràng là mới biết thôi."



Lâm Nhĩ Gia nhu thuận gắp cho người đàn ông đối diện một miếng *bánh trứng cuộn, "Lúc anh cầm đèn ngủ quả cam đến gắn ở đầu giường cho em, em không dám tự mình đa tình đâu."



"Khi mua cũng không nghĩ đến thật sự em sẽ dùng." Thiệu Giang Tự ôn nhu nhìn y, "Chỉ là vừa thấy nên muốn mua."

Trong lòng Lâm Nhĩ Gia bị ngọt ngào bao lấy, cũng chua chát không ít. Y đến giờ rốt cuộc mới hiểu, toàn bộ đều là Thiệu Giang Tự thay Tiểu Lâm Nhĩ Gia mười bảy tuổi thực hiện những ước nguyện được viết trong thư tình.

_____ Đem đồ dùng toàn bộ trong nhà của bọn họ đổi thành quả cam, khiến cho Thiệu Giang Tự trong mắt trong lòng đều tràn ngập quả cam.

Đó là nguyện vọng cuối cùng năm đó của y, thật là vừa thuần khiết vừa ngu si.

Thiệu Giang Khâu từ nhà cũ mang về bức thư tình trong đài phun nước được Thiệu Giang Tự tìm và trân quý nhiều năm. Lâm Nhĩ Gia cách nhiều năm lần nữa mở ra đọc, phát hiện mấy nguyện vọng trên mặt giấy ngay cả chính y cũng đã không nhớ rõ.

Nhưng mà nhiều năm trôi qua, năm tháng dài đăng đẳng y ngày qua ngày nỗ lực quên Thiệu Giang Tự, vậy mà người nọ lại từng cái từng cái thực hiện nguyện vọng của y.

Tờ giấy hơi mỏng, mấy năm nay bị Thiệu Giang Tự lật đi lật lại đọc vô số lần, từng chữ một khắc sâu vào lòng hắn, cơ hồ cũng sắp thuộc lòng luôn rồi.

Trong niềm khát khao chờ đợi vô tận, Thiệu Giang Tự cũng từng một lần lại một lần, nhớ lại từng sự việc đã xảy ra, bí mật khó nhịn được tưởng tượng về tương lai của hắn và Lâm Nhĩ Gia.

Hắn không giỏi ăn nói, nhưng hành động chưa hề dừng lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.