Mạc Thiên Nhật Dạ không ngờ chuyện mình không biết lại nhiều như vậy, mối quan hệ của Thẩm Nghiệp Thành cũng rộng rãi quá đi, chẳng trách tim ông ta và Mạc Cao Ân lại tương thích.
Hắn tắt máy suy tư một hồi, nghĩ đến chuyện mình sắp làm chắc chắn là một nghĩa cử vô cùng cao đẹp.
...
Sáng hôm sau Mạc Thiên Nhật Dạ đậu xe trước cổng nhà của Lịch Nhi đưa cô vào bệnh viện thăm Mạc Cao Ân, nghe nói tối qua anh ta lên cơn co giật, hình như quả tim nhân tạo kia không nhận chủ rồi. Hắn thấy mình cũng quá là cao thượng, để vợ mình ở bên cạnh nhìn người đàn ông khác mà vẫn phải cười cười nói nói, cũng quá là thảm đi.
Lịch Nhi từ bên trong đi ra, Mạc Thiên Nhật Dạ có thể nhìn thấy bóng dáng của Tôn lão gia thấp thoáng trước cửa, thật may là ông ấy vẫn cho Lịch Nhi đi cùng mình.
Hắn mở cửa xe cho Lịch Nhi, đưa cho cô một cái sandwich còn ấm.
- Em ăn một chút đi, đừng để dạ dày bị đau.
Lịch Nhi cầm lấy bẻ một ít đút cho hắn.
- Tối qua ăn cơm trắng có thấy ấm ức không?
Mạc Thiên Nhật Dạ sinh ra đã ngậm thìa vàng, tiền vàng ăn xài mấy đời chưa hết, bị ba của cô chỉnh như vậy ít nhiều cũng sẽ cảm thấy không phục.
Trái ngược với suy nghĩ của Lịch Nhi, tâm trạng của Mạc Thiên Nhật Dạ rất tốt, ngoại trừ hai mí mắt bị sụp xuống vì thức trắng cả một đêm.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tinh-giac-ta-la-gi-cua-nhau/3217362/chuong-115.html