7.
Yến Trọng nghĩ mình chết chắc rồi, những lúc rảnh rỗi không có gì làm, hắn luôn nhớ đến thiếu niên mặt tròn ngốc nghếch kia.
Đoạn tụ cũng không sao, nhưng thích một kẻ ngốc là điều khiến người ta khó chịu vô cùng.
Dù hắn nghiêm túc bày tỏ lòng thành với Kiêm Minh thì đồ ngốc kia cũng chỉ chớp mắt khen hắn là người tốt.
Ai thèm làm người tốt lúc này chứ?
Xưa nay đa tình luôn gặp vô tình, hầy.
8.
Mấy tiểu nha hoàn hay trò chuyện với nhau về tình yêu trong thoại bản giang hồ, Yến Trọng nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy các cô nương hiểu chuyện này hơn mình, thế là khiêm tốn thỉnh giáo một phen.
Các cô nương nói hắn nên đi theo đường lối "cưỡng ép chiếm đoạt", giữ chặt người trong lòng bên mình rồi cho ăn ngon uống sướng, nhất định sẽ làm đồ ngốc rung động.
Yến Trọng nghĩ cũng có lý, hắn có gia tài bạc triệu, còn nổi danh khắp thiên hạ, ngoại hình cũng xem như đoan chính...... Lẽ ra phải nổi bật hơn Tống Lẫm mới đúng.
Các cô nương xúi hắn tặng quà cho đồ ngốc nhiều một chút, dù sao lễ nhẹ nhưng tình nặng, chẳng phải ngoài "vừa gặp đã yêu" còn có "lâu ngày sinh tình" hay sao?
Kiêm hộ pháp ngồi trên xích đu, cúi đầu nhìn túi tiền thêu tơ vàng Yến Trọng đưa cho mình một lúc lâu rồi ngơ ngác hỏi: "Yến minh chủ, đây là gì vậy?"
Yến Trọng nói: "Tự dưng muốn tặng đồ cho ngươi thôi."
Kiêm hộ pháp nói: "À."
Yến Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thu-phao-hoi-bi-cong-ba-bat-coc/3722440/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.