16.
Tống Lẫm nhìn Kiêm Minh ngồi xếp bằng trên nóc kiệu rồi truyền âm hỏi y sao cứ làm nửa chừng thì lại ngủ mất tiêu vậy.
Kiêm cún con gãi đầu nhăn mũi nghĩ ngợi rồi nói: "Có nhiều nguyên nhân lắm, trước kia ta ngủ là vì mệt mỏi...... Mỗi lần buồn khổ sẽ không ngủ được, làm thích khách cũng ngủ rất ít nên giờ mỗi khi vui vẻ thoải mái thì sẽ ngủ thiếp đi......"
Nói xong y cúi đầu xuống nóc kiệu nhìn Tống Lẫm: "Ta thích giáo chủ ôm ta, cũng thích hương thơm trên đồ giáo chủ nữa."
Tống Lẫm thoáng sửng sốt, sau đó thấy thiếu niên tươi cười nói với mình: "Chỉ cần là giáo chủ thì ta đều thích."
17.
Thủ hạ Giáp gãi đầu hỏi: "Sao giáo chủ lại qua bên kia đánh gốc cây thế?"
"Tại vui quá đó hiểu không?" Thủ hạ Bính móc mũi nói, "Giáo chủ chúng ta không giỏi ăn nói nên chỉ biết dùng cách này thể hiện cảm xúc thôi."
Hôm nay cũng là một ngày các thủ hạ đu CP ở nơi làm việc.
Lẫm Minh là có thật.
18.
Tống Lẫm và Kiêm Minh cùng đến ngọn núi mà Nhậm Tầm nói.
Bước trên cỏ xanh, gạt ra dây leo.
Khi mùa xuân tới, chim hót hoa thơm, trời trong gió nhẹ.
Cạnh gốc cây cao nhất có dựng một tấm bia đá.
Bia đá yên lặng đứng giữa thảm cỏ.
Tống Lẫm nhìn cái đuôi nhỏ đặt bánh ngọt mình mang đến trước bia đá rồi cẩn thận hôn từng nụ hoa trước bia.
Kiêm Minh quỳ xuống ôm bia đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thu-phao-hoi-bi-cong-ba-bat-coc/3722428/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.