Vấn đề này khiến Tư Minh Trầm sửng sốt.
Y chăm chú quan sát Ôn Trĩ, thấp giọng hỏi: "Em biết chuyện này?"
Ôn Trĩ nhẹ nhàng gật đầu: "Em tìm được trong hành lý."
Tư Minh Trầm sớm nên đoán được sẽ xảy ra chuyện này, không khỏi hổ thẹn. Y thậm chí còn nghĩ tạm thời che giấu chuyện này, tránh Ôn Trĩ rung chuyển cảm xúc.
Nhưng tình hình trước mắt, rõ ràng năng lực chịu đựng tốt hơn y đoán nhiều.
"Biết từ lúc nào."
"Trước khi tham gia tống nghệ."
Đã nói ra sự thất, bí mật chen ngang giữa hai người cũng xem như hoàn toàn biến mất, Tư Minh Trầm không còn lo lắng.
Y cười khổ: "Lúc ly hôn, em nói giữa hai chúng ta không có tình yêu, anh liền buông tay."
"Sao lại không có tình yêu chứ?" Ôn Trĩ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thực sự không hiểu bốn năm hôn nhân này hai người trải qua như thế nào, mới thể đi đến tình trạng này.
"Là vì anh cảm thấy em thích Tang Kỳ?"
Tư Minh Trầm: "Ừ."
Ôn Trĩ thở dài.
Liên quan đến chuyện Tang Kỳ, cậu không hề nhớ, kí ức duy nhất cũng chỉ dừng lại thời cao trung.
Nhưng cậu dám khẳng định, cho dù trái đất chỉ còn hai người là cậu và Tang Kỳ, bọn họ cũng sẽ không ở bên nhau.
Tang Kỳ hoàn toàn không phải loại hình mà cậu thích.
"May mắn em mất trí nhớ, nếu không chúng ta thật sự ly hôn."
Ôn Trĩ ôm Tư Minh Trầm, đột nhiên có cảm giác mất đi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ly-hon-voi-lao-dai-toi-mat-tri-nho/3422441/chuong-28.html