Đoạn kí ức kia ngập tràn trong đầu Tư Minh Trầm.
Buổi chiều đó, mỗi chữ Ôn Trĩ nói đều rất rõ ràng, thậm chí vẻ mặt y cũng nhớ như in.
Sau khi bị Ôn Trĩ chặn phương thức liên lạc, y không cam lòng luôn chờ đợi cơ hội nói chuyện với Ôn Trĩ.
Hôm đó là thứ sáu, mỗi lớp đều tan học khá sớm. Y lấy dũng khí đi về phía lớp học Ôn Trĩ quanh quẩn ở bên ngoài rất lâu, cho đến khi tất cả mọi người rời đi mà Ôn Trĩ vẫn chưa ra.
Sau đó, một bạn học chủ động nói cho y biết, Ôn Trĩ quét dọn ở lễ đường, có lẽ sẽ về muộn.
Y chạy thẳng tới lễ đường, trên đường diễn luyện vô số lời nói với Ôn Trĩ, nhưng khi thấy cậu tỏ tình với Tang Kỳ, một chữ cũng không còn sức để nói.
Nếu như khi đó tỏ tình chỉ là tập luyện, vậy sao Tang Kỳ lại luôn khoe khoang với y chuyện Ôn Trĩ tỏ tình chứ?
Chỉ có một nguyên nhân, Tang Kỳ đang bịa đặt.
Trong nhất thời, Tư Minh Trầm có quá nhiều lời muốn chứng thực với Ôn Trĩ hoặc tìm người điều tra, dáng vẻ không yên lòng đó đưa tới thảo luận rộng rãi của bạn mạng.
[Thử hỏi, ai có thể ngăn cản kẻ hèn mọn đáng yêu này? Ôn Ôn tính cách tốt lại đẹp trai, Tư Minh Trầm không cần thì cho tôi!]
[A a a, đây là tỏ tình sao? Mau trả lời Ôn Bảo Bối rốt cuộc có yêu hay không đi]
[Xong đời, biết rõ hai người đang diễn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ly-hon-voi-lao-dai-toi-mat-tri-nho/3422440/chuong-27.html