Khi Lâm Dữ Hạc về đến nơi thì đã là sẩm tối.
Lúc ra khỏi trung tâm thương mại thì nhiệt độ ở bên ngoài rất thấp, gió cũng thổi rất mạnh, Lâm Dữ Hạc mặc một chiếc áo phao dài màu trắng mềm mại, giống hệt như đám mây đang lay động trong gió.
Không bao lâu sau thì cậu được một chiếc xe chặn lại ở trước mặt rồi đón đi.
Trước đây Lâm Dữ Hạc vẫn luôn tích tiền để trả nợ, vì để tiết kiệm tiền nên cậu đã quen đi tàu điện ngầm, cho dùng là mùa đông thì cũng rất hiếm khi gọi xe. Đối với Lâm Dữ Hạc mà nói thì gió lạnh thổi ở bên ngoài trời thực sự quá giày vò, Lục Nan đã nhắc nhở cậu vài lần, sau này anh cũng không nhắc lại nữa mà trực tiếp để tài xế tới chặn cậu để đón cậu về.
Trung tâm thương mại cách nhà cậu khá xa, cho dù là ngồi xe thì cũng phải mất nửa tiếng mới tới nơi. Lúc xe lái vào trong khu dân cư thì Lâm Dữ Hạc cúi đầu xem thời gian, điện thoại cảm ứng được ánh mắt thì tự động mở khóa ngay lập tức, thế là đoạn trò chuyện dừng lại ở trên màn hình trước khi cậu khóa máy hiện thị ra ngay trước mắt.
Phía trên đó, Lục Nan nói—— còn biết nhớ em.
Có lẽ là do gió ấm trong xe thổi quá lớn khiến cho Lâm Dữ Hạc xoa xoa chóp mũi mình, trong lòng bàn tay cậu ra một tầng mồ hôi mỏng.
Cả chặng đường từ gara dưới tầng hầm lên tầng đều rất ấm áp. Nhiệt độ ấm áp vừa phải vừa vặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/922844/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.