Lâm Dữ Hạc khẽ hít vào một hơi.
May là cậu không phải duy trì những động tác này quá lâu, sau khi giảng giải xong thì Lục Anh Thuấn cũng không cần Lâm Dữ Hạc làm mẫu nữa.
Thế là Lâm Dữ Hạc đứng thẳng người lên, sau đó cậu hơi nhíu mày.
Eo có chút đau.
Tay của Lục Anh Thuấn vẫn còn đang phủ lên vai cậu, anh ta quay đầu lại hỏi: "Phương tiểu thư nhìn rõ rồi chứ?"
Phương Tử Thư gật đầu, sau đó tự mình cầm cầm cơ thử thực hiện.
Lâm Dữ Hạc thấy thế thì hỏi: "Được chưa?"
"Được rồi ạ, anh nghỉ ngơi đi." Lục Anh Thuấn nói.
Anh ta thu tay về, sau đó nhận lấy cầm cơ từ tay Lâm Dữ Hạc rồi cười híp mắt: "Khổ cực cho anh dâu rồi."
Khi nói lời này anh ta không nói to mà chỉ Lâm Dữ Hạc mới có thể nghe thấy, thế nên cậu cũng không chỉnh lại xưng hô nữa.
"Không có gì."
Lâm Dữ Hạc xua xua tay rồi về lại chỗ sofa ngồi.
Điện thoại trong túi quần vẫn còn đang rung lên, Lâm Dữ Hạc lấy ra nhìn thì thấy toàn bộ tin nhắn đều là của Lục Nan gửi tới.
Anh bảo cậu chú ý nghỉ ngơi, đừng đi lâu quá, bớt vận động kịch liệt một chút.
Lâm Dữ Hạc sờ chóp mũi.
Chung quy cũng không kịch liệt bằng đêm qua.
Có điều cậu cũng hiểu rõ rằng chuyện này không thể tính là do lỗi của ca ca. Vốn dĩ đêm qua Lục Nan muốn cậu ngủ sớm, đến cả chăn còn giúp cậu dém xong rồi.
Là do Lâm Dữ Hạc chủ động trêu chọc anh.
Lâm Dữ Hạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/922843/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.