- 
Bạch Khởi và cậu Tịch không nói chuyện quá lâu, vì con ngựa đứng ở góc tường có vẻ chán lắm rồi, nó bắt đầu cuộn vó. Ba tên vệ sĩ bên dưới ôm lấy thức ăn dỗ dành, nhưng tiếng vó ngựa càng lúc càng lớn. 
Cậu Tịch dừng cuộc trò chuyện lại: "Tạm thời cứ như vậy đi." 
Bạch Khởi gật đầu, chào tạm biệt cậu Tịch, đứng dậy đi ra ngoài. 
Cậu vừa đi đến góc cầu thang liền đụng phải Tịch Thừa Quân. 
"Có người tìm em sao?" Tịch Thừa Quân ngẩng đầu hỏi. 
Cậu Tịch đứng từ trên lầu nhìn xuống, vừa vặn đối mắt với anh. 
"Cậu nói gì với em sao?" Tịch Thừa Quân hỏi ngay. 
Bạch Khởi: "Có ó." Cậu dùng giọng điệu nhỏ xíu xìu xiu nói với anh: "Thầy Tịch, anh cũng muốn lấy tiền đút lót sao?" 
Tịch Thừa Quân lắng nghe giọng nói nhỏ như mèo kêu của cậu, biết rằng đó không phải là vấn đề lớn. Tịch Thừa Quân khẽ cười hỏi: "Tiền đút lót?" 
"À, cậu tăng đến 3000 vạn..." 
Mí mắt Tịch Thừa Quân giật giật, hơi dùng sức ấn nhẹ lên vai Bạch Khởi, hỏi: "Sau đó thì sao? Còn nói gì nữa?" 
Bạch Khởi chậm rì rì nói tiếp: "Òmm, cậu còn nói muốn cho em xem hình thầy Tịch mặc quần thủng đáy, còn có hình anh trần truồng trong bồn tắm nữa." 
Tịch Thừa Quân: "......" 
Tịch Thừa Quân khẽ nhướng mày, thản nhiên cười nói: "Nếu bây giờ em muốn xem, vẫn có thể." 
Bạch Khởi:? 
Không được, không được, không thể thua thầy Tịch được. 
Bạch Khởi: "Nghĩ thôi em cũng không muốn." 
Tịch Thừa Quân: "Tại sao Khởi Khởi lại không muốn? Khởi Khởi không muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-cung-anh-de/1660863/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.