*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
-
Bạch Khởi ăn hai thanh kẹo hạnh nhân, sau đó cậu Tịch và mợ Tịch đều bị réo đi bởi các cuộc điện thoại bận rộn.
"Thật ngại, vẫn còn việc chưa xử lý. Phòng của cháu đã được sắp xếp xong, sẽ có người đưa cháu đến đó. Nếu có gì thắc mắc, cháu có thể gọi cho mợ bất cứ lúc nào." Mợ vừa nói vừa lấy danh thiếp từ trong túi xách, đưa cho Bạch Khởi.
Bạch Khởi đương nhiên sẽ không có gì thắc mắc, có thầy Tịch của cậu ở đây mà.
Cậu nhận danh thiếp, gật đầu: "Cảm ơn mợ."
Cậu Tịch quay đầu nhìn, sau đó dừng bước chân ở lối vào đại sảnh.
Mợ bước tới, nghi ngờ nhìn ông: "Sao vậy?"
Cậu Tịch im lặng một lúc, rồi lên tiếng: "Tôi đưa em qua đó."
Bên này, Tịch Thừa Quân chậm rãi đi tới bên cạnh Bạch Khởi, Bạch Khởi vừa mới bóc ra một thanh kẹo hạnh nhân khác, ngẩng đầu hỏi: "Anh muốn măm măm không?"
Tịch Thừa Quân: "Ừm, cho anh."
Vì thế, Bạch Khởi nâng tay lên một chút, trực tiếp đút vào miệng anh.
"Rất ngọt, có một chút sữa, còn có đậu phộng. Em ăn nãy giờ liên tục hai thanh kẹo, hình như giống nhau hết đó." Bạch Khởi chẹp chẹp miệng, có vẻ còn chưa đã thèm.
Tịch Thừa Quân thấp giọng đáp lại, cắn thanh kẹo cho vào miệng.
Đồng thời, còn thuận thế day cắn ở đầu ngón tay Bạch Khởi.
Bạch Khởi bất giác rụt ngón tay lại, nhưng sau đó vờ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-cung-anh-de/1660862/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.