"Bởi vì cậu không phải là cậu ấy, ông trời tất nhiên sẽ không đứng về phía cậu, ngu ngốc, cậu cũng xứng sao? "Câu này Văn Từ không nói ra, chỉ làm khẩu hình miệng, nhưng Văn Thanh vẫn hiểu được, hắn cảm giác ớn lạnh sống lưng.
Lẽ nào Văn Từ thực sự biết được gì đó? Chứ không phải là đang thăm dò hắn?
Sao có thể......
"Mẹ, con đã khóa cửa phòng rồi, cũng không cần ai dọn dẹp. "Nghĩ tới gì đó, Văn Từ lại lên lầu khóa cửa lại, cầm chìa khóa rời đi.
Khi đi tới trước mặt Văn Thanh lần nữa, cậu giơ ngón giữa lên với Văn Thanh, lại quay về dáng vẻ lười biếng tươi cười thường ngày.
Văn Thanh nghiến răng ken két, nhưng hắn không thể làm gì Văn Từ, chỉ có thể nhìn Văn Từ rời đi, cả người đều sắp nổ tung.
Nếu không phải được thiết lập tính cách ngay từ đầu, hắn đã đuổi theo sau, hung hăng đánh Văn Từ một trận.
"A Thanh, để mẹ xem. Còn may, chỉ hơi đỏ một chút, A Từ yêu quý nhất chính là quyển vở vẽ đó của nó, từ nhỏ đến lớn đều không cho người khác chạm vào, cũng tại mẹ đã không nói cho con biết. "Mẹ Văn nhìn cổ Văn Thanh, thở dài, kêu Dì đi lấy đá viên.
Văn Thanh không để ý đến bà, trong đầu vang lên một câu nói: Sao hắn có thể thua Văn Từ? Hắn tuyệt đối không thể thua Văn Từ!
Cảm giác nhục nhã mãnh liệt khiến Văn Thanh phát điên, nhìn thấy mẹ Văn cũng không vừa mắt, đẩy mẹ Văn ra, lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-that-tro-ve-thieu-gia-gia-bo-chay-suot-dem/3390144/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.