Lúc đầu, khi nghe Triều Từ nói rằng cậu chỉ coi mình là Lâm Kỳ, Lâm Tranh không biết mình bực tức đến cỡ nào.
Hơn hai mươi năm rồi, hắn chưa từng giận dữ đến như thế.
Hắn đã ở bên cạnh Triều Từ nhiều năm như vậy, nhưng vẫn không thể sánh bằng một góc của Lâm Kỳ? Sau khi phát hiện ra mình không phải là Lâm Kỳ, cậu liền có thể quay đầu, yêu Lâm Kỳ mà không một chút lưu luyến gì sao?
Trong lúc tức giận, Lâm Tranh nghĩ một người như hắn lại phải làm thế thân cho kẻ khác sao? Hắn không phải là một người ti tiện!
Chẳng phải Triều Từ không yêu hắn sao? Cậu không yêu hắn nhưng vì Lâm Kỳ mà quay trở lại bên cạnh hắn đúng không? Tốt thôi, nếu cậu đã muốn hy sinh như vậy, thì cả đời này cũng đừng mơ có thể quay lại!
Hai ngày này, những ý nghĩ như vậy cứ xoáy quanh trong tâm trí hắn, nhưng dần dần bị thay thế bởi sự lo lắng.
Cuộc sống lúc trước với Triều Từ luôn hiện lên trong đầu hắn.
Hắn càng ngày càng muốn gặp Triều Từ, muốn ôm cậu vào lòng, muốn hôn cậu.
Lâm Tranh nằm trong căn phòng lớn, ánh sáng yếu ớt bên ngoài lọt qua cửa sổ chiếu vào bên cạnh giường.
Hắn gác tay lên, che lại đôi mắt
Dù cho hắn chấp nhận làm người ti tiện, không thể buông tay được Triều Từ, thì điều đó cũng thay đổi được gì chứ?
Triều Từ không yêu hắn.
Sau khi bình tĩnh lại suy nghĩ, hắn mới cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3351132/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.