Tang Nhị, "?"
Nếu nói một phút trước nàng còn tràn đầy tự tin và nắm chắc mình đã nhìn thấu ý đồ của tác giả thì giờ phút này, nàng hoàn toàn rơi vào lốc xoáy mang tên mê mang.
Vì sao con yêu quái này, lại vẽ mặt Sầm Uyển lên lớp da người kia chứ?
Chẳng lẽ nó là dạng lòng tham không đáy, ăn trong chén nhìn trong nồi, vốn đã không còn thỏa mãn việc chỉ sở hữu vẻ ngoài của Triệu di nương, hiện tại còn muốn giả thành Sầm Uyển, chiếm đoạt vị trí của nàng ấy?
Nhưng Sầm Uyển chỉ là một người phàm mắt thịt, lại không có tu vi tầm cỡ Kim Đan, gia tộc cũng không phải thế gia tiên môn gì quá lợi hại. Nếu con yêu quái này muốn thay thể nàng ấy thật sự dễ như trở bàn tay, cứ trực tiếp đoạt xá Sầm Uyển là được, cần gì phải đi đường vòng, giết người lột da vẽ mặt của đối phương chứ?
Trừ phi... Người thật sự sử dụng lớp mặt nạ này không phải nó, mà là một người phàm, không có năng lực đoạt xá, chỉ có thể sử dụng cách ngu ngốc như mang "lớp da" để thay đổi dung mạo?
Như thể trong đống chỉ rối đột nhiên xuất hiện một đầu mối, Tang Nhị lông mi khẽ run, trong đầu hiện ra một suy đoán khá vớ vẩn. Có khi nào đối tượng thật sự cần lớp da người này là Sầm Uyển không?
Nhưng nếu là thế thật, vì sao con yêu quái này lại chịu nghe theo lời Sầm Uyển, vì nàng giết người lấy da vẽ mặt?
Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-the-than-phao-hoi-la-ta-chet-di/3384470/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.