Chương trước
Chương sau
12

Dù Liễu Linh Linh có một vài khuyết điểm nhỏ nhưng bản chất không đến nỗi tệ, huống chi cô ta là người cao ngạo, thế nên không có cớ gì cô ta lại tung tin đồn thất thiệt.

Cơn giận của cô ta là có thật.

Liễu Linh Linh đăng hàng chục ảnh chụp màn hình trò chuyện trên diễn đàn.

Đây không phải số lượng có thể ngụy tạo.

"Nếu Thẩm Tê Đình không chịu thừa nhận, tôi có thể đến gặp chủ nhiệm xác minh."

Đương nhiên Thẩm Tê Đình không thừa nhận.

Tất cả sinh viên đều bàn tán.

Tôi cũng ẩn nấp trong đám đông hóng chuyện.

Đại ca học đường lên tiếng đáp trả, ngữ điệu khẳng định: "Tôi không biết người lừa gạt cô là ai nhưng chắc chắn không phải tôi."

Anh đính kèm ảnh chụp màn hình cùng tài khoản chính của mình trong video.

"Đây là tài khoản cá nhân của tôi. Tôi sử dụng tài khoản này đã ba năm rồi."

Không chỉ riêng Thẩm Tê Đình, đám anh em tốt của anh cũng lên tiếng chứng minh.

"Tôi có thể chứng minh đây mới là tài khoản của Thẩm Tê Đình."

"Đúng vậy, tôi chưa từng thấy anh ấy dùng tài khoản khác."

Tài khoản mà Liễu Linh Linh tố cáo trùng tên và ảnh đại diện, chỉ khác vài chữ cái trong tên đăng nhập.

Tài khoản của đại ca học đường là: qitigchuyig

Còn tài khoản lừa đảo Liễu Linh Linh đổi "yig" thành "ylg".

Rõ ràng có kẻ muốn mạo danh.

Quần chúng hóng chuyện cũng phát hiện chi tiết này.

"Nghĩa là Liễu Linh Linh bị kẻ giả mạo đại ca học đường lừa đảo."

"Không ngờ Liễu Linh Linh lại nói chuyện với tên đó tận hai tháng."

"Cười chết mất, thảo nào có lúc cô ta lại ân cần với đại ca như vậy."

"Mọi người có để ý cuộc trò chuyện kia không? Lần nào hắn cũng nói tâm trạng không tốt, không để bụng hoặc xin lỗi."

"Liễu Linh Linh dễ bị lừa quá!"

Diễn đàn thảo luận sôi nổi.

Sau khi bị vạch trần, Liễu Thanh Thanh không còn phát ngôn nào nữa.

Việc này cũng không thể trách cô ta.

Ai mà ngờ có kẻ dám giả mạo đại ca học đường.

Dù hôm nay cô ta quyết định tung ảnh chụp màn hình những cuộc trò chuyện này ra không phải có mục đích tốt, nhưng suy cho cùng cô ta đã bị lừa, cũng là nạn nhân.

Tôi không rảnh tranh luận với Liễu Linh Linh.

Tôi chỉ quan tâm tài khoản của đại ca học đường là "chuyig".

Có phải tôi suy nghĩ quá nhiều rồi không?

Lúc tôi và anh kết bạn wechat, tôi hoàn toàn không chú ý tới chi tiết này.

Tôi theo phản xạ mở điện thoại ra xác nhận.

Tuy Thẩm Tê Đình nói anh ta đã tạo tài khoản này từ ba năm trước, mà tài khoản này mỗi năm chỉ có thể sửa một lần, nhưng tôi và anh rõ ràng chỉ mới biết nhau hai tuần thôi...

13

Tôi ngẩng đầu nhìn đại ca học đường.

Anh cười hỏi tôi: "Sao thế?"

Tôi tìm đại cái cớ: "Bạn anh đẹp trai không?"

Đại ca học đường lẩm bẩm: "Tạm ổn, có điều sau khi đã ngắm anh họ chắc chắn không đạt tiêu chuẩn của em."

Anh đọc vài cái tên.

"Anh có thái độ gì vậy? Sao nghe có vẻ đều không phải người tốt thế!"

Những người anh nhắc đến đều có tiếng trong trường.

Nghe nói mỗi lần đề cập đến họ chủ nhiệm cũng phải đau đầu.

Đại ca học đường kiêu ngạo cười: "Em bây giờ có thể nói là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, không trốn được đâu."

Cũng đúng.

Dù gì trên diễn đàn trường cũng đã có tên tôi.

Chuyện của tôi, đại ca học đường, Liễu Linh Linh và Cố Thụy còn là chủ đề đang được mọi người bàn tán.

Tôi cười lớn như nhân vật phản diện trong truyện ngôn tình: "Ha ha, để xem sau này ai còn dám chọc em!"

Đúng lúc này bỗng có người gọi.

"Đây là chị dâu sao?"

"Nghe danh đã lâu hôm nay cuối cùng cũng được gặp người thật."

"Đại ca, cô vợ của anh đúng hoa nhường nguyệt thẹn đấy!"

"Cậu biết cả thơ văn nữa à?"

Nhóm người đang nói chuyện đến gần.

Lời họ nói khiến tôi không khỏi bối rối.

Đại ca học đường đánh thẳng vào khuỷu tay của đàn em mình: "Đừng nói bậy bạ."

Ba chàng trai nháy mắt với nhau, cười xấu xa.

Xong rồi, tôi dám chắc đám Trương Duyệt Duyệt sẽ không thích họ.

14

Tôi còn đang nghĩ cách xin lỗi mấy chị em của mình thì nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Trương Duyệt Duyệt gọi điện cho tôi.

Ở đầu bên kia, Trương Duyệt Duyệt hào hứng hỏi: "Ở đâu đấy Sở Huỳnh, bọn tớ không tìm thấy chỗ hẹn."

Đặc điểm chung của bốn người phòng ký túc xá chúng tôi chính là: Mù đường.

Tôi xung phong nhận việc ra ngoài đón họ thì bị đại ca học đường giữ lại: "Anh đi với em."

Ba người sau lưng lập tức ồn ào.

Đại ca học đường ném khăn giấy vào mặt họ rồi quay sang an ủi tôi: "Mặc kệ họ đi, họ chỉ đùa thôi."

Tôi mỉm cười: "Không sao đâu, tuy trông có vẻ không đứng đắn nhưng bọn họ vẫn tốt lắm."

Ai ngờ đại ca học đường lại nghiêm túc nói: "Đúng vậy, chỉ có anh đứng đắn thôi."

Thật không? Tôi tin anh mới lạ?

Lúc này nhóm Trương Duyệt Duyệt đã tìm tới nơi, cô ấy vẫy tay rồi lao tới kể: "Hai người biết gì chưa? Cố Thụy với Liễu Linh Linh chia tay rồi! Nghe đâu Cố Thụy rất tức giận khi thấy mấy tấm ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện trên diễn đàn, thời gian đó hình như hắn đang nói chuyện qua lại với Liễu Linh Linh."

Nếu nhớ không lầm thì hình như họ quen nhau được hai tuần thì phải?

Hết chuyện này đến chuyện khác xảy ra.

Nhưng hóng chuyện của người khác vui mà!

Tôi kéo Trương Duyệt Duyệt vào bàn.

"Đừng vội, chúng ta vừa ăn vừa nói đi."

Một bàn ăn có tám người, sáu người trong đó chỉ mới lần đầu gặp nhau nhưng cuộc trò chuyện vô cùng sôi nổi.

Nhóm Trương Duyệt Duyệt thậm chí còn kết bạn Wechat với đám anh em của đại ca học đường, sau đó thêm vào nhóm chat: Hội chia sẻ tin tức tức thời.

Tôi không còn gì để nói.

Mà thôi, ai mà chẳng thích buôn chuyện.

Bầu không khí đang tăng cao, Trương Duyệt Duyệt cầm ly bia đứng dậy: "Nào, chúng ta cùng chúc Cố Thụy sống xui xẻo cả đời đi!"

Tôi: "..."

Chơi đến nửa đêm, tám chúng tôi mới về trường.

Mấy nam thanh niên đều vỗ ngực nói muốn đưa đám con gái chúng tôi về trước.

Không ngờ đến dưới ký túc xá nữ sinh, chúng tôi lại bắt gặp vẻ mặt tiều tụy đau khổ của Cố Thụy.

15

Trương Duyệt Duyệt thì thầm vào tai tôi: "Hình như hắn say rồi. Chắc không phải hắn định mượn rượu để quay lại với cậu đấy chứ?"

Tôi xấu hổ, định nói với Trương Duyệt Duyệt là: Chị em tốt của tôi ơi, giọng thì thầm của cậu đủ cho mọi người trong bán kính 3km nghe thấy đấy.

Những sinh viên đi ngang đều dừng lại nhìn như bầy sói khi gặp trăng tròn.

Cố Thụy loạng choạng đi tới chỗ chúng tôi giống như bị bao vây bởi tám người.

Gần dấy, tôi thấy dì quản lý ký túc xá lo lắng cầm điện thoại, như thể sẽ gọi điện báo bảo vệ bất cứ lúc nào.

Chắc dì ấy tưởng sắp xảy ra ẩu đả.

Có thể nói Cố Thụy có một tài năng bẩm sinh, ví dụ như kể cả hôm nay hắn đến để xin lỗi nhưng hắn vẫn khiến tình hình đảo ngược, cứ như người ta phụ lòng hắn.

Quỳnh Dao không mời hắn làm nam chính trong phim của mình thì đúng là phí phạm của trời.

Thật ra tôi đang thầm hả dạ.

Cố Thụy ơi Cố Thụy, anh cũng có ngày hôm nay sao!

Tôi nhìn đại ca học đường, anh dường như hiểu tôi nghĩ gì, cười nói: "Không sao, anh thế nào cũng được."

Sáu người bên cạnh đều há hốc mồm.

Các anh em của anh đồng loạt giơ ngón cái lên: "Đúng là đại ca của chúng ta, từ trí tuệ đến sức mạnh đều số một!"

Tôi theo phản xạ liếc nhìn lồng ngực của đại ca học đường.

Quả thật rất lớn.

Tôi vô cùng hài lòng.

Ngay cả ba đứa bạn cùng phòng cùng nắm lấy tay tôi.

"Sở Huỳnh, may mắn của cậu vẫn còn ở sau này đấy!"

"Anh ấy còn anh em nào như vậy không? Giới thiệu cho tớ đi."

Ba anh em của đại ca học đường nghe thấy, lồng ngực đập thình thịch như khổng tước xòe đuôi.

"Ở đây ở đây, bọn anh không thua kém đâu!"

Cố Thụy vốn nhục mặt, bị chúng tôi làm lơ, mặt hắn càng tối sầm.

Tôi vội an ủi: "Cố Thụy anh đừng nóng, vốn dĩ anh chỉ có khuôn mặt này, nóng giận thì mặt mũi cũng trở nên xấu xí đấy."

Tôi nói câu này từ tận đáy lòng.

Nhưng đương nhiên Cố Thụy không nghĩ như vậy.

Hắn cười khổ: "Anh biết em hận anh, em muốn trả thù anh. Là em làm đúng không?"

Tôi trợn tròn mắt.

16

Nghĩ đến chuyện nhờ đại ca học đường đánh hắn, tôi không khỏi chột dạ.

Tôi hắng giọng: "Không thể nói như vậy..."

Cố Thụy bỗng cắt ngang: "Tên đàn ông nói chuyện với Liễu Linh Linh là em đúng không?"

"Hả?" Tôi giật mình, "Nếu tôi biết việc này, tôi tìm cô ta làm gì, cứ đá anh trước không tốt hơn à?"

Cố Thụy lắc đầu: "Dù em có thừa nhận hay không việc này cũng là quá khứ rồi. Cũng nhờ đó mà anh nhìn rõ bộ mặt thật của cô ta. Liễu Linh Linh hoàn toàn không phải nữ thần trong lòng anh. Sở Huynh, em có thể cho anh thêm một cơ hội nữa không?"

Đại ca học đường tỏ ra bất mãn: "Tôi còn đứng đây, cậu lại muốn ăn đòn hả?"

"Sở Huỳnh không thích kẻ thô lỗ như anh, cô ấy đồng ý đến với anh là vì giận tôi thôi!"

Tôi cản đại ca học đường lại, nói: "Cố Thụy, tôi đột nhiên phát hiện anh thích sống trong thế giới ảo tưởng của mình đấy. Có phải nhờ thế anh mới mặt dày đổ mọi trách nhiệm lên người người khác không?"

Liễu Linh Linh dù có tệ đến đâu thì cũng không thể coi là có lỗi với Cố Thụy, chính Cố Thụy cũng bắt cá nhiều tay mà.

Đứng từ góc độ đạo đức, cô ta vẫn tốt hơn kẻ lừa dối người khác như hắn.

"Nếu đã muốn theo đuổi Liễu Linh Linh thì ngay từ đầu anh nên mở lời chia tay với tôi mới đúng. Bây giờ anh còn mặt mũi ở đây cầu xin tôi quay lại à?"

Cố Thụy há hốc mồm, không nói được gì.

"Nếu không phải thời trung học anh thường xuyên tặng tôi đồ ăn vặt và hoa dành dành mà tôi thích, quan trọng nhất là tối hôm đó anh bí mật giúp tôi, tôi đã không thích anh."

Tôi hoang mang.

Đại ca học đường đứng cạnh nhìn tôi, hai mắt phát sáng.

Giờ phút này, trong bóng đêm, điều tôi không chú ý là biểu cảm của Thẩm Tê Đình vô cùng phức tạp, miệng mấp máy, muốn nói lại thôi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.