Chuyển ngữ: Naomi.
Dung Kim Dao... xuất hiện ở đây sao?
Trong thoáng chốc mơ hồ, Sở Ý tưởng là tiếng gió bên tai đánh lừa, chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi.
Mãi cho đến khi hắn nghiêng đầu, ánh mắt xuyên qua màn sương mù dày đặc, dừng lại trên bóng hình thướt tha trong làn sương mờ ảo kia, mọi thứ bỗng trở nên chân thực.
‘Phảng phất như mây vờn bóng nguyệt
Phiêu diêu tựa gió xua hoa tuyết
Xa ngóng, sáng tinh như nắng sớm lọt sương mai
Gần xem, tươi tắn tựa sen hồng chen nước biếc...’ *
[*] Trích từ 4 câu trong bài Lạc Thần Phú của Tào Thực thời Tam Quốc, miêu tả vẻ đẹp siêu phàm của thần nữ sông Lạc.
Tựa như thần nữ trong Lạc Thần Phú giáng trần.
Sở Ý đứng dậy, khóe mắt hơi rủ, gót giày nghiền nát cành khô lá úa, đi vòng qua cái tên đã được vạch trên nền đất. Hắn tiến về phía thần nữ, từng bước, từng bước, đi rất chậm.
Thần nữ từ trong màn sương mù uyển chuyển hiện ra, những đốm sáng li ti rơi trên vai nàng, khóe môi nhẹ nhàng nở nụ cười: "Sao chàng không nói gì vậy?"
Đó là một gương mặt hắn quá đỗi quen thuộc.
Thấy hắn vẫn im lặng, thần nữ cũng không tức giận, ngược lại còn cong môi, lúm đồng tiền hiện ra, ý tứ nói: "Sở Ý, ta tìm được chàng rồi nhé."
Sở Ý nhìn nàng đăm đăm, trong đôi mắt đen láy bừng lên ánh hào quang rực rỡ, cổ họng bật ra tiếng cười khẽ: "Ừm, nàng tìm được ta rồi."
Vào lúc mệt mỏi nhất, trên đỉnh núi ở vùng ngoại ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/4804228/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.