Chuyển ngữ: Naomi.
Yết hầu Sở Ý khẽ trượt một cái khó nhận ra, hắn nhìn người trong lòng, con ngươi đen hơi nheo lại: “...?”
Hắn vốn thính ngủ, lần này lại ngủ mê mệt, như thể chìm vào một vòng xoáy ấm áp mềm mại.
Sở Ý đoán rằng, Liên Quỳ tối qua chắc hẳn đã đốt "Các Trung Hương" trong phòng.
Loại hương này không chỉ giúp trợ hứng, mà còn trợ ngủ, khiến người ta sau khi thân xác và tinh thần mệt mỏi sẽ bất giác chìm vào giấc ngủ sâu hơn, thậm chí… không thiếu những giấc mộng xuân.
Nhưng tình cảnh trước mắt rõ ràng chứng minh, đây không phải là mơ.
Vậy Dung Kim Dao làm thế nào mà lại nằm trong lòng hắn?
Bao nhiêu năm nay hắn luôn cảnh giác, bất kỳ tiếng gió thổi cỏ lay nào cũng có thể khiến hắn tỉnh giấc ngay lập tức. Nhưng lần này, hắn lại để nàng đến gần mà không hề hay biết.
Sở Ý suy nghĩ nguyên nhân, ánh mắt hơi thu lại, cuối cùng chỉ đành quy cho là, hắn đang ở trong phòng ngủ, là nơi quen thuộc, theo bản năng đã mất hết cảnh giác.
Thực sự không nên.
Im lặng một lúc, Sở Ý đau đầu day day trán, thử rút cánh tay tê cứng ra, chỉ vừa mới cử động, cùi chỏ đã vô tình làm vướng tóc Dung Kim Dao.
“Đừng nghịch…”
Người đang ngủ say dường như bị đánh thức, nàng khẽ cau mày, từ trong hơi thở bật ra một tiếng hừ rất nhẹ.
Sở Ý: “…”
Mái tóc mai mềm mại lướt qua bên cổ, mang theo chút ngứa ngáy. Hắn khựng lại, ánh mắt tối đi vài phần, cố nén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/4804207/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.