Chuyển ngữ: Naomi.
Lúc này, hậu viện tĩnh lặng như tờ, đều chìm đắm trong đêm trăng.
Bên kia, Sở Ý vừa bước ra từ phòng tắm, mái tóc đen hơi ẩm ướt tùy ý buông xõa trên vai, đuôi tóc chưa khô, những giọt nước men theo cổ chảy vào trong vạt áo.
Thanh Vân đợi ở dưới hành lang, thấy hắn ra, nhẹ nhàng bước tới thấp giọng nói: "Chủ tử, công chúa nói có việc tìm ngài, đang đợi trong phòng ạ."
Sở Ý dường như hơi bất ngờ, "Nàng ấy tìm ta?"
Chuyện này đúng là hiếm thấy.
Thanh Vân nghiêm túc gật đầu, giọng điệu có chút do dự: "Là Liên Quỳ cô nương đích thân truyền lời, thuộc hạ thấy dáng vẻ của cô ấy cũng khá gấp gáp, có lẽ nào... công chúa không được khỏe?"
Nghe thấy tên Liên Quỳ, Sở Ý lập tức hiểu ra, trong mắt lóe lên vẻ châm chọc, khịt mũi cười một tiếng: "Nếu thân thể không khỏe, nên tìm y quan chứ không phải ta." Dừng một chút, "Tám phần không phải chuyện gì tốt lành."
Thanh Vân tỏ vẻ đồng tình: "Vậy ngài có đi không ạ?"
Sở Ý ngẩng đầu, hỏi ngược lại: "Ngươi thấy ta có nên đi không?"
Thanh Vân sững người, nghiêm túc suy nghĩ một hồi.
Hắn chợt nhớ đến lời Liên Quỳ cô nương nói "tình cảm phu thê là quan trọng nhất, bây giờ mới vừa thành hôn không lâu, không thể bỏ công chúa một mình", bỗng nhiên tỉnh ngộ. Có lẽ công chúa muốn nhân cơ hội này để bồi đắp tình cảm với tiểu tướng quân, chỉ là nói năng có chút vòng vo mà thôi.
Hắn không thể trở thành hòn đá cản đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/4804206/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.