【 Ấy? 】
【 Đây là cái đầu của bé đáng yêu nào vậy? 】
【 Úi chà! Hóa ra là của chính chủ Chu Mạt Lê nhà mình à! 】
Chu Mạt Lê bước khỏi lều, Lâm Tân Mông cũng theo ra.
Trời đêm gió lạnh, lén lén lút lút, nhất định có điều kỳ cục!
【 Bọn họ muốn làm gì? 】
【 Sao Chu Mạt Lê và Lâm Tân Mông có cảm giác như ban đêm trốn ra ngoài hẹn hò ấy nhỉ? 】
【 Đừng có cue Chu Mạt Lê vào, Chu Mạt Lê đẹp trai độc thân, đừng ship couple linh tinh, bọn họ chỉ là đàn anh đàn em cùng công ty thôi. 】
Chu Mạt Lê và Lâm Tân Mông ngồi quanh đống lửa, nương theo ánh sáng ngọn lửa, chiếu sáng xung quanh.
Lâm Tân Mông chậm rãi mở miệng: “Chu tiền bối.”
Chu Mạt Lê nghiêng đầu, “Không cần câu lệ như vậy, chúng ta là đồng đội, cô cứ kêu tên tôi là được.”
“Dạ… Vâng.”
Trong màn đêm, gương mặt Lâm Tân Mông nổi lên tầng đỏ ửng, Chu Mạt Lê có nhìn thấy, nhưng chỉ xem là ngọn lửa màu vàng chiếu vào nên nhìn lầm.
Lâm Tân Mông lấy băng cá nhân vẫn đang nắm chặt trong lòng bàn tay ra, nhìn chằm chằm mu bàn tay của Chu Mạt Lê, nhỏ giọng mềm mại nói: “Tay… Tay anh bị thương, em giúp anh dán băng nhé.”
Trong lời nói của Lâm Tân Mông mang theo sự ngượng ngùng.
Lúc này Chu Mạt Lê mới chú ý tới vết thương ở mu bàn tay của mình.
Chắc là hôm nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/3734566/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.