Lý Trọng Yến bước đi khập khiễng không chút biểu cảm chuẩn bị xuống lầu. Đột nhiên nhớ ra điều gì đó, hắn hỏi Hồng Quý đang đi bên cạnh: “Bánh bao nhỏ đâu rồi?”
Hồng Quý kinh ngạc: “Bánh bao nhỏ? Bệ hạ đói sao?”
Lý Trọng Yến hơi mất kiên nhẫn: “Là Hoàng nhi của Trẫm.”
Hoàng… Hoàng nhi!!
Bánh bao nhỏ là Tiểu Điện hạ sao!?
Quả thật là Hoàng hậu nương nương đặt tên có hơi… mùi vị đời thường quá.
Đương nhiên Hồng Quý chỉ dám than thở ở trong lòng, ngoài mặt vẫn cung kính đáp: “Tiểu Điện hạ đang được Giang Yên trông chừng ạ.”
Lý Trọng Yến lạnh nhạt ra lệnh: “Đưa thằng bé lại đây.”
Hồng Quý cúi người: “Vâng, Bệ hạ.”
Giang Yên nhanh chóng đưa Bánh bao nhỏ đến trước mặt Lý Trọng Yến. Vừa nhìn thấy người đàn ông trước mắt, cậu bé đã con nhím xù lông lên: “Tên yêu quái! Ngươi mau cho ta đi gặp mẹ ta!”
Lý Trọng Yến hơi cúi người xuống nhìn bảo bối nhỏ vừa nói lời vô lễ trước mặt nhưng không hề tức giận. Thần sắc của hắn dịu dàng, đôi mắt đen láy cong cong lên: “Được, Trẫm sẽ cho con gặp mẹ, nhưng trước hết con phải hợp tác với Trẫm, lát nữa phải ngoan ngoãn gọi Trẫm là Phụ hoàng có biết chưa?”
Ánh mắt nhỏ bé của Bánh bao nhỏ vô cùng kiêu ngạo, dường như đang nói: Ngươi đang nói vớ vẩn gì thế.
Khuôn mặt của Lý Trọng Yến không có biểu cảm gì, hắn đứng thẳng người dậy rồi quay lưng lại: “Thôi được rồi, vậy con đừng hòng gặp mẹ của con nữa. Giang Yên, trông chừng nó cẩn thận, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047435/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.