Cố Tuế An nhìn Lý Trọng Yến đã mất đi lý trí, trái tim nàng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Nàng biết ngay mà! Nàng đã biết chỉ cần giải thích không khéo là tên thần kinh này sẽ phát điên!
Hắn còn đòi cùng chết với nàng.
Thật là có bệnh.
Muốn chết thì hắn tự đi mà chết, nàng vẫn chưa sống đủ lâu đâu!
Nàng nhắm mắt lại, nắm lấy bàn tay hắn đưa qua rồi dỗ dành lừa dối: “Làm sao có chuyện đó được, thật ra thiếp, thiếp là thíc… thích Người. Bằng không sao lại sinh ra Bánh bao nhỏ, à, là con trai của chúng ta đấy, nó tên là Bánh bao nhỏ.”
Nghe thấy hai chữ “con trai”, lý trí của Lý Trọng Yến cũng khôi phục được một chút. Hắn im lặng một lát rồi mở miệng hỏi: “Vậy tại sao nàng lại bỏ trốn?”
“Chẳng phải là do người có h*m m**n kiểm soát quá mạnh sao! Người cứ giam giữ thiếp, không cho thiếp ra khỏi cung, giống như một con chim nhỏ bị nhốt, khiến thiếp không có chút tự do nào. Người thử đặt mình vào vị trí của thiếp mà nghĩ xem, nếu thiếp nhốt người lại thì người sẽ vui sao!?” Cố Tuế An nhìn hắn đầy vẻ buộc tội, lời này của nàng là nói thật.
Lý Trọng Yến đáp lại mà không cần suy nghĩ: “Nếu nàng nhốt ta lại thì ta sẽ rất vui.”
Cố Tuế An không nói gì nữa, nàng không có gì để nói với tên thần kinh này cả, vốn dĩ là không thể nói thông suốt được mà!
Hai người chìm vào im lặng một lúc lâu.
Một lát sau, Lý Trọng Yến kéo góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047434/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.