Khi Cố Tuế An và Chiêu Hạ trên đường về, Ngô Trình đã do dự một lúc. Khi thấy Cố Tuế An sắp bước lên xe ngựa, cuối cùng nàng ấy cũng ấp úng à ngượng nghịu hỏi: “Liễu phu nhân, ta… ta có thể đến trang viên để xem… xem phu nhân trồng lúa nước được không?” Nói đến đoạn sau, giọng của nàng ấy càng lúc càng nhỏ đi, bởi vì phương pháp nâng cao sản lượng lúa nước thế này làm sao có thể tùy tiện truyền dạy cho người khác được.
Bùn trên mặt và tay của Cố Tuế An đã được rửa sạch. Nghe thấy lời đó, nàng quay đầu lại cười nhìn Ngô Trình: “Được chứ, trang viên luôn hoan nghênh cô đến bất cứ lúc nào.”
Ngô Trình có hứng thú muốn học, còn Cố Tuế An thì cũng không hề keo kiệt và sẵn lòng truyền dạy. Nhìn lại lịch sử, biết bao kỹ thuật, bí quyết hay tri thức từng bị cất giấu trong tủ, lâu dần rồi thất truyền, thật đáng tiếc biết bao. Những kỹ thuật và tri thức tốt chỉ khi có càng nhiều người học thì mới có thể mang lại lợi ích cho dân chúng, mới thực sự đạt được ý nghĩa tận dụng hết giá trị của chúng.
Tìm được Dã Bại rồi, Cố Tuế An lập tức bắt tay vào thực hiện việc lai tạo ban đầu.
‘Người đi trước trồng cây, kẻ đi sau hưởng bóng mát.’ Lúa lai ở thời hiện đại đã được xem là rất thành thục. Kiến thức mà nàng học được chính là thành quả sau vô số lần thất bại của các bậc tiền bối trong ngành nông nghiệp, vì vậy nàng có thể tránh được nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047424/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.