Buổi chiều tối, sau khi dùng bữa xong thì Cố Tuế An ôm lấy ‘Bánh Bao nhỏ’ cùng Chiêu Hạ đi dạo. Đúng vậy, chính là ‘Bánh Bao nhỏ’ – đó là biệt danh nàng đặt cho cậu bé, bởi gương mặt tròn trịa của cậu bé lúc này thật sự giống hệt một chiếc bánh bao!
Bánh bao nhỏ quả thật rất ngoan, chưa bao giờ quấy rầy và luôn theo sát nàng. Cố Tuế An càng nhìn càng thấy yêu thích hài tử.
Thế nhưng, dù có yêu thích đến đâu thì nàng vẫn còn việc quan trọng hơn phải làm. Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Tuế An cùng Chiêu Hạ lên đường tìm kiếm giống lúa hoang Dã Bại.
Hai người đánh xe ngựa đi dọc theo con đường làng, hễ gặp nơi nào có khả năng xuất hiện Dã Bại thì Cố Tuế An lại bảo Chiêu Hạ dừng lại để nàng xuống tìm kiếm.
Cứ thế tìm kiếm suốt hơn một tháng, khắp ruộng đồng, bờ sông và trong núi đều không thấy. Không còn cách nào khác, đành phải đem mạ đã gieo tốt đem cấy vào ruộng lúa.
Ba người Trường Hỉ theo yêu cầu của Cố Tuế An cấy xong một mẫu ruộng thì bắt đầu dẫn nước sâu vào ruộng. Lúc này những chiếc guồng nước nhỏ mới phát huy tác dụng, trực tiếp đưa nước từ hồ trong trang viên vào ruộng.
Sau khi chỉ huy Trường Hỉ cùng hai người kia cấy xong toàn bộ mạ đã gieo, Cố Tuế An lại tiếp tục lên đường tìm kiếm giống lúa hoang Dã Bại. Cứ thế thêm hơn hai tháng nữa, trong khi lúa ở trang viên của nàng đã bắt đầu trổ đòng, tung hoa, thì Dã Bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047423/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.