Tối hôm đó, bầu trời mới quang đãng được một ngày lại bắt đầu có tuyết rơi lất phất, chỉ có điều trong tuyết còn lẫn những hạt mưa cùng với tiếng gió lạnh gào thét đập vào khung cửa sổ gỗ nam mộc chạm hoa văn hình thoi, phát ra những tiếng lộp bộp.
Bên trong tẩm điện cực kỳ xa hoa, ánh nến lúc sáng lúc tắt. Từng lớp màn lụa chắn khuất giường của Hoàng đế được chạm khắc rồng và khảm ngọc ở giữa điện. Dưới chân giường trải tấm thảm nhung dày cộp, quần áo của nam nữ vương vãi khắp nơi trên thảm.
“Tuế…Tuế.”
“Tuế… Tuế… đừng khóc, Trẫm tới đây ~”
Tấm màn lụa đỏ ẩn hiện che khuất sự hỗn loạn trên giường, âm thanh của người phụ nữ và người đàn ông đan xen vào nhau, hòa quyện với tiếng mưa đập vào cửa sổ, khiến người nghe đỏ mặt tim đập nhanh.
Canh năm vừa qua( khoảng 3-5 giờ sáng),trời vẫn còn chưa sáng.
Trong tẩm điện đang đốt than ngân sương, khiến không gian ấm áp như mùa xuân.
Lý Trọng Yến cụp mắt xuống, thần thái uể oải, chậm rãi và điềm đạm mặc vào áo lót vào. Trên ngực trần đầy những vết cào xước. Sau khi mặc xong áo lót, hai thái giám cúi đầu cung kính giúp hắn mặc long bào và mũ miện của Hoàng đế.
Chiếc long sàng hỗn độn ở phía sau hắn, có một mỹ nhân tóc đen như mực, da trắng như tuyết đang nằm. Tấm chăn gấm che nửa người nàng, nhưng qua lớp rèm lụa đỏ mỏng manh, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng những vết hôn dày đặc in hằn trên lưng mỹ nhân ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047395/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.