“Phong tỏa toàn bộ con đường từ cung Long Càn đến Ngự hoa viên, kể cả Ngự hoa viên. Không cho bất kỳ ai lại gần, đặc biệt là Thái hậu và Triều Dương.”
Hồng Quý sững người một chút rồi lập tức đáp: “Tuân chỉ, Bệ hạ.”
Sau khi Lý Trọng Yến hạ lệnh xong thì nhìn Cố Tuế An: “Giờ thì nàng đã hài lòng chưa?”
Cố Tuế An thật sự không ngờ hắn lại chịu thay đổi chủ ý, có chút kinh ngạc. Nhưng nghe xong lời phân phó ấy, nàng lại cảm thấy vừa bất lực vừa khó xử: “Ngài cần phải phòng bị đến mức này sao?”
Khuôn mặt của Lý Trọng Yến không biểu cảm gì mà chỉ nói: “Nàng còn muốn ra ngoài đi dạo nữa không?”
Cố Tuế An vội vàng gật đầu: “Muốn, ta rất muốn.” Dù nàng vốn quen ở trong nhà, nhưng nếu cứ tiếp tục bị giam hãm thế này, nàng sợ mình sẽ phát bệnh mất.
Trong Ngự hoa viên, Cố Tuế An được Lý Trọng Yến nắm tay dẫn đi dạo vài vòng, nhưng chẳng bao lâu đã cảm thấy vô vị.
Giữa mùa đông nên trong vườn vẫn còn tuyết đọng, khắp nơi chỉ có một màu trắng xoá, chẳng thấy chút xanh tươi nào chứ đừng nói đến hoa cỏ.
Ngày hôm ấy tuy có nắng, nhưng thực ra vẫn rất lạnh, bởi thường thì lúc tuyết tan còn lạnh hơn cả khi tuyết rơi.
Đi được một lúc, Cố Tuế An đã thấy lạnh đến mức chỉ muốn quay về.
Lý Trọng Yến vẫn nắm tay Cố Tuế An, thấy nàng dừng bước thì hơi siết tay nàng lại: “Có chuyện gì vậy?”
Khuôn mặt nhỏ của Cố Tuế An nhăn lại: “Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047394/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.