Đúng lúc này ở dưới lầu vọng lên tiếng Triều Dương bảo Nguyễn Lưu Tranh lấy dung mạo của nàng làm đề tài để làm thơ.
Cố Tuế An cứng đờ cả người.
Đây là người tỷ muội thân thiết của nàng sao? Đây là kẻ thù đội lốt bạn thân thì đúng hơn.
Lại còn ở ngay trước mặt nam chính, nàng ngượng đến mức muốn đào một cái lỗ chui xuống dưới cho xong.
Lý Trọng Yến nhìn Cố Tuế An như cười như không: “Biểu muội cũng ngồi xuống nghe xem sao đi.”
Cố Tuế An ngượng ngùng ngồi xuống ghế.
Không lâu sau, giọng nói của Nguyễn Lưu Tranh truyền từ dưới lầu lên lầu hai.
Lý Trọng Yến vốn dĩ còn có chút hờ hững, nhưng sau khi nghe bài thơ đọc xong, hắn vô thức dời ánh mắt lên người Cố Tuế An, ánh mắt dần trở nên mờ mịt và u ám.
“Vân tưởng y thường hoa tưởng dung… quả nhiên là miêu tả rất đúng.”
Cố Tuế An cũng không ngờ nữ chính lại dùng bài thơ này. Nàng nghi ngờ rằng nữ chính không thuộc lòng bài thơ nào khác nữa.
“Nguyễn cô nương quá lời rồi.” Bài thơ này là để miêu tả một trong Tứ đại mỹ nhân của Hoa Quốc cơ mà.
Lý Trọng Yến nhếch miệng cười nhạt: “Biểu muội có thích không?”
“Thích ạ.”
Thật ra là nàng không thích.
Bởi vì kết cục của nhân vật chính trong bài thơ này không được tốt cho lắm.
Nhưng đó là bài thơ do nữ chính làm, chẳng lẽ nàng có thể nói không thích trước mặt nam chính hay sao?!
Dĩ nhiên là không thể rồi!!
Lý Trọng Yến cất tiếng gọi: “Hồng Quý.”
“Bệ hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047383/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.